Edit: Gà Nướng Muối Ớt
*****
Sau khi từ vườn đào trở về, Mạnh Gia Trạch phát hiện Cúc Duyệt có điểm bất thường, ánh mắt mơ hồ, vừa nhìn thấy y liền nhanh chóng né tránh.
Mạnh Gia Trạch cũng rất tò mò, không biết rốt cuộc Lân Sương đã nói cái gì với Chúc Duyệt, vì vậy liền lấy cớ đi tắm mà rời khỏi.
Y ngâm mình trong linh tuyền ấm áp nhưng lại đặt thần thức ở cạnh Chúc Duyệt. Thần tiên đều sẽ không dùng thần thức để quan sát theo dõi người khác, khoan bàn đến việc làm này đã quá xúc phạm chứ nói chi là còn dễ bị phát hiện.
Chỉ là Mạnh Gia Trạch thật sự tò mò, hơn nữa cũng vì Chúc Duyệt đang rất căng thẳng nên cũng không phát hiện, khiến cho Mạnh Gia Trạch đều "nhìn thấy" rõ ràng.
Chúc Duyệt chỉ mặc một thân quần áo mỏng đã chui vào trong ổ chăn của y.
Chỉ mặc quần áo mỏng, nằm trong chăn.
Mặc dù trong lòng Mạnh Gia Trạch cũng rất kích động nhưng y vẫn chậm chạp tắm rửa thay quần áo như cũ, trên người cũng chỉ khoác chiếc áo mỏng tanh rồi quay về.
Nhìn trên giường nhô lên một cục, Mạnh Gia Trạch khom lưng, ghé vào tai Chúc Duyệt cố ý hỏi: "Tiểu Duyệt? Ngủ rồi à?"
Chúc Duyệt vẫn không nhúc nhích, cố gắng khiến hô hấp của mình đều đặn, giống như đã ngủ say.
"Phụt." Mạnh Gia Trạch thật sự bị chọc cười. Thần tiên vốn không cần ngủ, sáu giác quan lại nhạy bén, sao có thể ngủ say tới nỗi gọi không tỉnh được chứ?
Mạnh Gia Trạch cũng giả vờ phối hợp với cậu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ach-thu-cua-van-than/910465/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.