Cả nửa ngày Lục Thành vẫn không nói chuyện. Anh biết nếu Bùi Quân đã mở miệng thì đối phương chắc chắn muốn tìm người tâm sự. Hắn nói đều đều, không mang cảm xúc gì, nhưng hơn phần nửa là đang kiềm chế. Mọi lời an ủi vào lúc này đều là dư thừa. Lục Thành cầm lon bia cùng Bùi Quân chạm một cái, sau đó hai người đều uống một ngụm.
Bùi Quân bỗng nhiên cười nói, “Có phải giờ tôi đang phá hỏng ngày nghỉ của anh không?”
“Anh có thấy nói điều đó bây giờ đã là quá muộn rồi không?” Lục Thành cũng cười. Thật ra anh cũng không phải là một người nhiệt tình, thường khi có chuyện thì cũng cố giúp được đến đâu thì giúp. Chỉ có khi chính anh gặp chuyện hoặc những việc liên qua đến tình nghĩa thì anh mới tự mình nghiêm túc giải quyết. Đến lúc Bùi Quân gặp chuyện là có điểm khác, Lục Thành biết rõ đây không phải lúc suy nghĩ chuyện này nên không có nghĩ gì thêm về sự “khác” nữa.
“Mấy ngày nay tôi cũng không có kế hoạch gì đặc biệt, vốn nghĩ ở nhà xả hơi một chút. Anh đến cũng đúng lúc. Chúng ta coi như có bạn.”
Bùi Quân gật đầu, “Vừa lúc hành lý của tôi cũng đều ở chỗ này.”
“Không phải ngay cả nhà mình anh cũng không muốn trở lại chứ?”
“Nếu muốn thì tôi đâu có đến tìm anh ngay bây giờ? Lúc đi tôi đã đưa chìa khóa cho trợ lý Hạ, cô nàng đang đi du lịch cùng bạn trai rồi, dì Lục cũng về nhà.”
“Chỉ có hai chiếc chìa khóa thôi?”
Bùi Quân sững lại một lát,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiet-ho/133116/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.