An ổn ngủ một đêm, sáng hôm sau, Diệp Nha bị tiếng lào xào xung quanh làm tỉnh lại.
Nàng mở mắt, trước mặt là vách tường đất, vừa rủ tầm mắt xuống, trước ngực phập phồng, vạt áo bị mở ra, có một bàn tay màu lúa mạch đang để trên nơi đẫy đà trắng như tuyết của nàng, chỉ thoáng nhìn thôi mà đã làm cho nàng xấu hổ đỏ cả mặt. Toàn thân nàng cứng đờ, Diệp Nha lặng lẽ kéo chăn lên che lại. Cũng may bả vai Tiết Thụ rất rộng, mà nàng lại nằm nghiêng hướng vào tường, trừ phi huynh đệ Tiết Tùng tiến lại gần đây nếu không chắc chắn sẽ không nhìn thấy gì cả.
“Đại ca, hôm nay chúng ta phải làm cái gì?”
“Trước tiên sửa xong mái nhà phòng tây, rồi sau khi ăn cơm trưa xong ta với nhị đệ sẽ lên núi chặt gỗ, có thể đến tối mới về nhưng ta sẽ cố gắng không về trễ quá.”
“Ừ, vậy các huynh cẩn thận một chút...”
Tiết Tùng và Tiết Bách nhỏ giọng nói chuyện với nhau, sau đó lần lượt đi ra ngoài.
Diệp Nha nhanh chóng vứt tay Tiết Thụ ra, xoay người lại đẩy hắn: “A Thụ, dậy đi!”
Tiết Thụ dụi dụi mắt, mơ màng nhìn nàng, chợt nghĩ đến cái gì, bàn tay thành thạo mò vào trong tiết khố của nàng, thử thăm dò chạm nhẹ vào trong bắp đùi của nàng: “Còn đau không?”
Khoảnh khắc hắn nhìn nàng, ánh mắt trong suốt thuần túy, trong mắt tràn đầy lo lắng cho nàng, không có một chút dục vọng.
Diệp Nha lúc đầu là khiếp sợ, ngay lập tức lại cảm thấy hổ thẹn, nàng đã nghĩ xấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiet-gia-tieu-nuong-tu/1521957/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.