Tiết Tùng một đêm không ngủ.
Không biết từ lúc nào, cơn mưa bên ngoài cửa sổ bất chợt tạnh đi, từ mưa gió mãnh liệt ban đầu chuyển thành rả rích nhỏ giọt, sau đó từ từ ngừng hẳn, chỉ còn những giọt nước mưa đọng trên mái nhà chậm rãi trượt xuống mái hiên, từng giọt từng giọt rơi xuống dưới, phát ra giai điệu tí tách ngân vang.
Thế nhưng trong một góc phòng “Mưa rền gió dữ” lại thật lâu chưa dừng lại.
Tiết Tùng đếm, nhị đệ tổng cộng ép buộc ba lần.
Mỗi lần kết thúc, hắn khó khăn lắm mới làm cho lồng ngực phập phồng kích động của mình trở lại bình thường, mơ mơ màng màng sắp ngủ thiếp đi, lại chợt bị hơi thở ồ ồ đầu bên kia làm bừng tỉnh. Mới đầu chỉ là tiếng thở dốc của nhị đệ và âm thanh va chạm vào nhau, qua một lát sau, dường như nàng cũng tỉnh lại, đứt quãng phát ra tiếng hừ kêu như con mèo nhỏ làm cho hắn lại bị giày vò một lần nữa. Một lần so với một lần thời gian dài hơn, một lần so với một lần càng thêm giày vò.
Chờ bên kia hoàn toàn yên lặng, sắc trời bên ngoài cũng từ đen kịt trở nên tờ mờ sáng, hắn coi như cũng không cần ngủ nữa, chỉ nhắm mắt nghỉ ngơi một chút.
Mấy con chim sẻ bay tới, đậu trên dây phơi quần áo dưới mái hiên, kêu ríu rít, rồi vỗ cánh bay đi.
Tiết Tùng mở mắt ra, chuẩn bị rời giường.
Hắn nhẹ nhàng vén chăn lên, từ từ ngồi dậy, sợ đánh thức người bên cạnh. Đầu có chút choáng váng, hắn giơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiet-gia-tieu-nuong-tu/1521954/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.