Ngày tháng sáu như sắc mặt trẻ con, thay đổi thất thường.
Những cơn mưa rào bất chợt đến mạnh mẽ, bầu trời xanh lam bỗng nhiên tối lại, nhuộm đen cả một vùng trời, những giọt mưa to bằng hạt đậu ào àotrút xuống, làm hại thôn dân bỏ lại việc đồng áng tranh thủ chạy trở về, người vừa về đến cửa nhà, còn chưa kịp thay xiêm y ướt đẫm ra, hay ghê, trời tạnh mưa, thật là biết làm khổ người.
Diệp Nha đứng ở cửa nhà bếp, vẻ mặt lo lắng nhìn màn mưa mờ mịt bênngoài. Bỗng một trận gió thổi tới, cuốn những giọt nước mưa hắt vào mặtnàng, vào áo nàng, nàng lui về sau mấy bước, nâng tay lau đi những giọtmưa mát lạnh trên mặt, không khỏi run rẩy một chút.
Trận mưa ngày hôm nay đến vừa vội vã vừa dữ dội, từ xế trưa đến tận bâygiờ, đã kéo dài vài canh giờ rồi mà vẫn không hề có xu hướng nhỏ đi, mắt thấy không bao lâu nữa trời sắp tối đen hoàn toàn, ba huynh đệ vẫn cònchưa trở về. Nàng lo lắng cho Tiết Bách, sợ hắn mạo hiểm đội mưa trở về, nhưng nàng cảm thấy Triệu tiên sinh luôn luôn coi trọng hắn, cho dùkhông giữ hắn lại trấn trên qua đêm cũng sẽ mượn ô cho hắn dùng, cho nên cùng lắm là hắn trở về trễ hơn so với thường ngày, hẳn là sẽ không gặpchuyện không may.
Nàng càng lo lắng cho Tiết Tùng và Tiết Thụ. Giờ này bình thường đáng lẽ bọn họ đã trở về rồi, hôm nay đang ở nơi nào trú mưa sao? Nhưng mưacàng lúc càng lớn, nếu bọn họ vẫn trú mưa, buổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiet-gia-tieu-nuong-tu/1521950/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.