Ngày đó Tiết Bách trôi qua với tinh thần bất định
Hắn ngồi ở vị trí sát cửa sổ học đường, tư thế ngồi ngay ngắn, tựa nhưchăm chú nhìn nam tử áo xám đứng ở phía trước, nghe giọng Triệu tiênsinh trầm bổng du dương giảng bài, nhưng chỉ có hắn biết, kỳ thực hắnkhông nhìn cái gì, cũng không nghe gì hết. Toàn bộ tinh thần của hắnđều tập trung vào những hình ảnh triền miên nóng rực trong đầu, hắnkhông muốn nghĩ tới nhưng hắn không khống chế được bản thân mình. Bất kể hắn làm việc gì, bước đi cũng vậy, đọc sách cũng vậy, luyện chữ cũngvậy, hình ảnh đó vẫn vững vàng quanh quẩn ở đó gạt đi không được
Hắn ảo não nắm tay gõ gõ trán. Tiết Bách à Tiết Bách nàng là chị dâungươi, nàng khâu quần áo, làm cơm cho ngươi, nàng chăm sóc huynh trưởng, người thân của ngươi, sao ngươi có thể không tôn trọng nàng nhiều lầnthế?
Không được, cho dù chỉ là một ý nghĩ cũng không được!
Đúng vào lúc này, Triệu tiên sinh kêu hắn đọc thuộc lòng một đoạn văn.
Tiết Bách nhanh chóng tập trung tinh thần, vội đứng dậy, trong thời gian ngắn ngủi nhớ lại bài, hắn hờ hững đáp, giọng nói trong trẻo như mưađánh mâm ngọc.
Triệu tiên sinh ý vị xâu xa nhìn hắn, lại hỏi tiếp hàm nghĩa mấy câutrong đó, nghe hắn đối đáp trôi chảy, bèn gật đầu, ra hiệu cho hắn ngồixuống.
Trải qua một phen này, tinh thần Tiết Bách cuối cùng cũng trở lại bìnhthường, không dám suy nghĩ lung tung nữa. Lễ vật biếu tiên sinh mỗi nămnăm lạng, một năm vào học đường đọc sách mười tháng, một ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiet-gia-tieu-nuong-tu/1521947/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.