Ngay cả khi được xuất ngục Tiêu Địch rồi vẫn còn ngáp liên tục, nhưng thật sự là không có biện pháp a, trong 10 ngày bị buộc phải xem phim giáo dục, ngoại trừ thời gian đi ngủ vào buổi tối, bọn họ không hề gián đoạn việc giáo dục trong suốt 12 tiếng đồng hồ. Trải qua mấy ngày nay, thời điểm Tiêu Địch nhìn đến phim giáo dục lập tức sẽ muốn ngủ, đến khi Tĩnh đi ngủ, bản thân cậu lại không tài nào chợp mắt được nữa.
Nhưng sau mỗi ngày trôi qua Tĩnh lại có biểu hiện trái ngược, vẻ mặt càng ngày càng ngưng trọng. Buổi tối y nói rằng mình rất sợ, nhất định phải ôm cậu mới ngủ được.
Cho đến khi được thả ra, Tĩnh vẫn còn siết chặt Tiêu Địch vào lòng mình.
Hiện tại đang là ban ngày, thế nhưng đồng hồ sinh học của Tiêu Địch vẫn còn rất hỗn loạn, cho dù là buổi sáng nhưng cậu vẫn muốn ngủ.
Tiêu Địch đặt đầu lên vai Tĩnh, ngáp một cái.
“Thiệt là khổ mà.”
“Hiện tại đồng hồ sinh học của cậu đang rất hỗn loạn, tớ khuyên cậu đừng ngủ nữa, mau chóng điều chỉnh nó đi.”
“Tớ biết chứ Thiên Tâm, nhưng ít ra cũng phải có một khoảng thời gian để thích ứng, thật không biết phim giáo dục của các cậu là để làm cái gì nữa, thấy nó tớ chỉ muốn ngủ thôi.”
“Cậu nên cảm thấy may mắn vì có Tĩnh tướng quân ở cùng cậu đi. Nếu cậu chỉ ngồi tù có một mình, e là sự cô đơn cùng phim bạo lực kích thích có thể dẫn đến điên luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiep-xuc-than-mat-voi-nguoi-ngoai-hanh-tinh/2562530/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.