Bên trong lồng kim loại chỉ có một chút ánh sáng u ám, nó được mô phỏng tương tự như màn đêm vậy.
Tĩnh cầm quần lót của Tiêu Địch đưa lên mũi liền ngửi thấy hương vị của cậu. Cái cây bên dưới quần kia lại bắt đầu kích động rồi. Tĩnh nghĩ muốn để hạ thể lộ ra ngoài, lập tức phần quần nơi đó liền tự động biến mất, hiện ra tính khí đang ngẩng cao đầu.
Tay Tĩnh cầm lấy tính khí sau đó liền rơi vào trạng thái mơ màng, tưởng tượng đôi tay nhỏ bé của Tiêu Địch đang di chuyển tại nơi đó của mình, Tĩnh bắt đầu rên rỉ ra tiếng.
“Ưm! A!”
Chưa bao giờ động dục mãnh liệt như lần này, cho đến khi một luồng tinh dịch bắn lên cái lồng, được Thiên Tâm nhanh chóng thu thập đi.
Hít sâu để ổn định hơi thở dồn dập, ở trước mặt đong đưa quần lót của Tiêu Địch, hình như chiếc quần lót đáng yêu này không đủ để che đậy được tính khí của mình đâu.
Chờ đã, đột nhiên Tĩnh nghĩ tới một vấn đề nghiêm trọng, chiếc quần lót nhỏ này có thể ôm trọn cái mông của Tiêu Địch, nói vậy mông của em ấy chỉ lớn tới chừng đó thôi, đồng thời những bộ phận khác cũng đều rất nhỏ như vậy đi. Mặc dù như thế này quả thật là rất đáng yêu, nhưng mà nếu xét theo kỳ động dục của y thì.
“Thiên Tâm tôi biết tại sao em ấy lại muốn bỏ đi rồi, tôi đã quên mất việc sai khác về hình thể của chúng tôi, thế nhưng tôi động dục sớm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiep-xuc-than-mat-voi-nguoi-ngoai-hanh-tinh/2562489/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.