*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 51: "Xem ra vẫn chưa đủ nhỉ."
Tuy chuyến công tác này có thể kéo dài đến một tuần, nhưng với tần suất một ngày mười mấy cuộc điện thoại qua lại, Lâm Triều Sinh luôn có cảm giác Lục Thần Phong sẽ trở về sớm thôi.
Cuối tháng sáu, Bắc Kinh bước vào giữa hè, công viên Nguyệt Đông tràn ngập hoa cỏ. Thời tiết ở ngoại thành thông thoáng dễ chịu, Lâm Triều Sinh xách máy theo chụp vài tấm hình, người bầu bạn trò chuyện bên cạnh khi là mấy đứa bé, có lúc lại là mấy cụ ông cụ bà.
Ngồi trên ghế đá lọc ảnh, khi lướt đến một tấm chụp Lục Thần Phong mặc đồ Tây chỉnh tề, Lâm Triều Sinh thoáng ngẩn ngơ thẫn thờ trong chốc lát, đột nhiên cảm thấy hai người đã xa nhau thật lâu.
Lâm Triều Sinh ngẩng đầu nhìn nền trời xanh thẳm trên cao, mím môi mất mát: "Còn hai ngày nữa à."
Ánh hoàng hôn dần buông, tâm trạng ảnh hưởng đến tiến độ chụp hình khá nhiều, Lâm Triều Sinh chậm rãi thả bước về nhà. Hàng cây ngô đồng và ngân hạnh vẽ ra một lối nhỏ râm mát, cơn gió nhẹ thoảng qua đưa lá cây rơi rụng xuống trên bờ vai, chạm lên đầu ngón tay y.
Chiếc ô tô bên kia đường chạy sượt qua, Lâm Triều Sinh đưa mắt nhìn theo đèn sau xe tắt ngóm. Bỗng nhiên, trong mắt chợt xuất hiện bóng dáng mà y đã nhung nhớ bấy lâu.
Lâm Triều Sinh đứng ở cuối con đường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieng-vong-ngay-hoa-no/1206396/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.