*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 18: "Tôi thật sự rất vui."
Những bước chân tiếp theo như đang đạp trên miếng bông mềm, Lục Thần Phong ngừng xoay trong que kẹo trên tay, đầu óc anh thoáng chốc trở nên trống rỗng. Sau khi hoàn hồn, anh cũng không khó đoán vì sao Lâm Triều Sinh lại biết được sinh nhật mình, dù sao vào homestay cũng cần có căn cước.
Chỉ là lời chúc này đến đột ngột không kịp chuẩn bị, không thể chạy thoát, cứ thế để nó dội thẳng vào tim.
Sinh nhật năm trước đón trong phòng bệnh, Lục Thần Phong vừa ở cạnh giường bệnh của cha vừa nhai cơm bệnh viện. Anh nghe bác sĩ cảm thông tiếc nuối, cảm giác tình cảnh của mình lúc bấy giờ như khúc gỗ trôi dạt giữa đại dương mênh mông, sắp mất đi chỗ dựa quan trọng nhất cuộc đời.
Lâm Triều Sinh nói: "Thọ Tinh*, tối nay anh muốn ăn gì không?"
(*) Người có sinh nhật sẽ được gọi là Thọ Tinh.
Khúc gỗ dường như trở lại bờ, bước chân cuối cùng cũng trở về thực tại. Lục Thần Phong nghiêng đầu nhìn đôi mắt cười cong cong kia, tự hỏi có phải Lâm Triều Sinh cố ý muốn nhìn thấy bộ dạng anh cảm động đến co rúm lại hay không: "Sao cũng được."
Lâm Triều Sinh hỏi tiếp: "Không có yêu cầu gì hết sao?"
Lục Thần Phong thẳng thắn đáp: "Có, cậu đứng bếp."
Lá cây thưa thớt lặng yên rơi xuống, ánh chiều tà nhuộm đỏ đong đầy vai cả hai vai. Lâm Triều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieng-vong-ngay-hoa-no/1206363/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.