*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 4: Không khen gì khác?
Không bao lâu sau, một áng mây bồng bềnh kéo tới, che lấp bầu trời quang đãng ngập nắng. Sương mù tràn lan khắp bốn phía, có lẽ trời sắp mưa.
Lục Thần Phong đã ổn định lại trạng thái không chút dấu vết, thế nhưng Lâm Triều Sinh vẫn bắt được vẻ hoảng loạn thoáng ẩn hiện trong mắt anh.
Lúc này, đây là một chủ đề không phù hợp. Lâm Triều Sinh gấp lưu bút lại, đột ngột thấy hối hận. Ngày hôm qua y đã cảm giác được tâm trạng Lục Thần Phong không tốt, dù không biết nguyên do, song trước mắt cuộc trò chuyện này rõ ràng khiến anh ấy khó chịu, là mình sơ suất.
"Thời tiết Nhĩ Hải rất thất thường, đôi lúc còn có mưa nắng. Dù bây giờ chưa đến mùa mưa, nhưng nếu ra ngoài thì tốt hơn hết vẫn nên mang theo dù."
Cuốn sổ lưu bút để ở một góc bàn, Lâm Triều Sinh dời sự chú ý của Lục Thần Phong đi bằng hành động và lời nói của mình. Lục Thần Phong nhìn theo cánh tay đang di chuyển của y, lại nghe y nói: "Tất cả sách trên kệ này đều có thể đọc, anh Lục không cần khách sáo, cứ thoải mái là được."
Homestay Giai Tịch bắt đầu làm việc lúc bảy giờ, Giản Y mắt mũi mơ màng đi vào quầy lễ tân, khởi động máy tính, đổ người lên ghế tựa, díp cả mắt lại. Cậu cúi đầu ngáp một cái, đang tính gục đầu xuống ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieng-vong-ngay-hoa-no/1206349/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.