🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Năm năm sau.

Điều hòa của hội trường mở rất thấp, Bùi Nguyên vừa vặn ngồi ở dưới đầu gió, da đầu bị thổi đến tê dại. Nhưng đứng trên bục là Nghê Quang Nam*, cậu còn bỏ ra hơn một trăm đồng mới đổi được một tấm vé vào cửa ở trên BBS, về sớm thì thật đáng tiếc.

(*倪光南 Một trong những viện sĩ viện công trình đầu tiên của Trung Quốc.)

Bên cạnh có một nữ sinh vỗ vai cậu, hỏi nhỏ: “Cậu là Bùi Nguyên?”

Cô dựa đến quá gần, Bùi Nguyên cẩn thận dịch mông qua 2cm.

“Nghe nói cậu đang thực tập ở Lưới Ong*, đi vào như thế nào? Có còn tuyển thực tập sinh không?”

“Một người bạn giới thiệu, không còn tuyển nữa.”

Cô lộ ra biểu tình thất vọng, không nói thêm gì nữa. Bùi Nguyên thở phào nhẹ nhõm.

Điện thoại rung lên giảm bớt xấu hổ, là tin nhắn của Nguyễn Ái: Đón người.

Đã là lần thứ ba trong tháng này Bùi Nguyên nhận được tin nhắn cùng một nội dung. Từ khi lên đại học, vận khí của Nguyễn Ái không tốt lắm, cô hẹn hò với một người bạn trai khoa nhiếp ảnh, tướng mạo chín phần, kỹ thuật bảy phần, tính cách ba phần. Đánh nhỏ nháo nhỏ* đã thành chuyện thường ngày, cố tình Nguyễn Ái càng lún càng sâu, yêu thích đã cắt ngang xương còn dính gân*, Bùi Nguyên cảm thấy bọn họ cuối cùng sẽ tách ra, chỉ là vấn đề thời gian.

(*小打小闹 tiểu đả tiểu nháo.)

(**打断 骨头连着筋 đả đ oạn c ốt đầ u liê n trứ cân: Ví v on qu an hệ thân mật , tuy rằng xuất hiện một ít mâ u thu ẫn, nhưng tổng cắt không ngừn g tìn h ý.)

Đón người ở bên ngoài một ghế lô KTV, Nguyễn Ái say rượu đau đầu, chân trần xách giày cao gót dựa vào bên tường. Mái tóc cô để dài, vừa đen lại vừa thẳng, tóc mái chỉnh tề vừa vặn che lại lông mi. Kiểu tóc này là bạn trai cô thiết kế, có vẻ mặt nhỏ da trắng, giống như phù thủy nhỏ xinh đẹp*. Cô xăm ba chữ kia trên bả vai, là biệt danh của cặp đôi.

(*小女巫 tiểu nữ vu.)

“Muốn thuốc không?” Bùi Nguyên đưa hộp thuốc lá qua.

Nguyễn Ái thò đầu qua châm thuốc, đặt mông ngồi xuống thanh ngang xe đạp của Bùi Nguyên. Bùi Nguyên chở cô về lại trường học. Mùi trên người Nguyễn Ái thật đáng sợ, không biết đêm qua uống bao nhiêu, cậu bị hun đến nhíu chặt mày. Hơi rũ mắt là cậu có thể dùng khóe mắt liếc nhìn thấy dấu hôn thật rõ ở xương quai xanh. Thật sự khiến cho người ta hâm mộ, Bùi Nguyên không hề có nguyên do mà nghĩ như vậy.

“Cậu nợ tớ một trăm đồng.” Bùi Nguyên tức giận nói: “Còn chưa kịp nghe xong Nghê Quang Nam.”

Nguyễn Ái hữu khí vô lực ghé vào đầu xe đạp: “Thời kỳ chia tay, đáng thương đáng thương tớ.”

“Thật sự chia tay?”

“Anh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieng-vong-ben-tai/1159313/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tiếng Vọng Bên Tai
Chương 17: Đọc bản thảo có thể, giả khóc không được
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.