Dịch: LTLT
Mạnh Tân Đường mang quần áo đến để chung trong một tủ quần áo với Thẩm Thức Thiềm. Thẩm Thức Thiềm vẫn coi như là người coi trọng chuyện ăn mặc, nhưng mà sẽ không mua nhiều quần áo, cho nên trước khi Mạnh Tân Đường đến, tủ áo lớn trong phòng của cậu cũng không chiếm quá nhiều chỗ. Thẩm Thức Thiềm nhìn Mạnh Tân Đường dọn dẹp quần áo, cười nói: “Quần áo của anh thật sự là… đơn điệu.”
Mạnh Tân Đường nhìn quần áo của mình, lại nhìn quần áo của Thẩm Thức Thiềm bên cạnh. Quả thật, vừa nhìn qua, quần áo của hắn có thể nói là toàn bộ được bao quát trong ba màu đen trắng xám, còn Thẩm Thức Thiềm thì khác hoàn toàn, chỉ nói riêng áo sơ mi thôi thì cậu có màu trắng, màu xanh nhạt, thậm chí còn có một cái áo màu hồng phấn rất nhạt. Mạnh Tân Đường nghiêng đầu, lấy cái áo màu hồng nhạt đó ra.
“Sao chưa từng thấy em mặc cái áo này?”
Thẩm Thức Thiềm một tay vịn cửa tủ, tay còn lại che mặt, đầu dựa vào trước cười.
“Lúc ấy đi mua quần áo, em thấy cô bé bán hàng nói vất vả quá nên mua nó về. Nhưng mà thật sự có hơi trẻ trung, em là người đã ba mươi rồi, hình như không có trường hợp nào có thể mặc nó, cũng không giống phong cách của em lắm.”
Mạnh Tân Đường cầm áo ướm thử lên trên người Thẩm Thức Thiềm, không đồng ý nói: “Anh cảm thấy em mặc sẽ rất đẹp, da em trắng, với lại cũng không giống người ba mươi tuổi.”
Thẩm Thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieng-ty-ba-kinh-dong-luot-qua-can-phong/2793239/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.