Những ngày tiếp theo, Tô Thiên Kim như người mất hồn, lạc lõng, lạnh lùng, liên tiếp chịu đựng những trận giày vò của người đàn ông đó.
Tô Thiên Kim nghĩ đến Trần Cận Tư, không biết hắn vui vẻ nơi nào rồi, hắn có nhớ đến cô đang chịu thống khổ nơi này không?
7 ngày rốt cuộc cũng trôi qua, Tô Thiên Kim đang sắp xếp lại mọi thứ rồi rời khỏi nơi này, nơi này chỉ khiến cô chán ghét và nôn mửa.
Đột nhiên, bụng dưới của cô đau nhói, cô khom người chống tay lên giường, giữa hai chân cô có một dòng máy chảy xuống, cô choáng váng đầu óc, ngã xuống nền, cố với lấy điện thoại, giọng yếu ớt: "Bác sĩ, cứu... tôi với."
Nói xong cô ngất ngay tại chỗ.
Khi tỉnh lại, cơn đau âm ỉ vẫn còn, Tô Thiên Kim nhìn xung quanh.
Đây là bệnh viện.
Một vị bác sĩ nữ trung niên bước vào: "Cô tỉnh rồi."
"Bác sĩ, tôi bị làm sao vậy?" Tô Thiên Kim hỏi.
Bác sỉ trả lời: "Cô bị động thai, trong thời gian mang thai tránh vận động mạnh, nhất là việc quan hệ vợ chồng."
"Tôi có thai?" Tô Thiên Kim thất kinh.
Cô có thai, đứa con này là của Trần Cận Tư, nhưng bây giờ cô lại hận hắn, tại sao đứa nhỏ này không đến sớm hơn, mà lại đến ngay thời điểm này?
Tô Thiên Kim vội nắm tay bác sĩ: "Bác sĩ, tôi không muốn đứa bé này!"
Vị bác sĩ kia không chút kinh ngạc, với nghề bác sĩ, bà ấy đã nhiều lần chứng kiến việc những cô gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieng-set-ai-tinh/2770825/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.