Bác sĩ hướng Tô Thiên Kim nói: "Bệnh nhân tạm thời qua cơn nguy kịch, nhưng cần theo dõi vài ngày để xem sự hồi phục, bây giờ chúng tôi sẽ chuyển bệnh nhân lên phòng hồi sức."
Tròng lòng Tô Thiên Kim rốt cuộc cũng nhẹ hơn một chút.
Cô biết mà, anh sẽ không bỏ cô lại một mình, anh là một người tốt, người tốt tất nhiên sẽ được đền đáp không phải sao? Cám ơn ông trời đã không cướp mất Tuấn Phong, nếu không cô thật sự cũng không sống nổi.
Đồn cảnh sát.
Tần lão gia đang hợp tác với cảnh sát về vụ việc của con trai mình.
Cảnh sát thuật lại mọi sự việc: "Cậu ấy như người say rượu, chạy quá tốc độ, không để đến biển cấm và đèn đỏ, một mạch vượt xe khác, chúng tôi đuổi theo không kịp, đến khi va chạm đến xe khác mới chịu dừng lại, người kia bị thương ở chân, nhưng sẽ không có dấu hiệu bị dị tật, ông bà phải chịu trách nhiệm về chi phí này."
Tần lão gia gật đầu: "Tôi biết rồi."
Ra khỏi đồn cảnh sát, Tần lão gia nhận được điện thoại, rằng Tần Tuấn Phong đã không còn nguy hiểm, đang ở phòng hồi sức, ông mới nhẹ nhõm, Tần phu nhân cũng cảm thấy yên tâm hơn.
Tô Thiên Kim ngồi cạnh giường, nắm lấy tay Tuấn Phong đặt lên bụng mình.
Tần Tuấn Phong một cử động cũng không có, anh đã hôn mê 3 ngày rồi, chưa có dấu hiệu tỉnh lại.
Tô Thiên Kim cứ áp tay anh vào bụng mình, ánh mắt chan chứa sự mong đợi, cô khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieng-set-ai-tinh/2770797/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.