*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Triệu Thù thấy Tô Mạch ở ngoài bèn đứng lên giới thiệu với Trâu Tinh Thần: “Đây là nhà thiết kế của Ori. Đồ cô để quên đang ở chỗ tôi, để tôi đưa cho cô.” 
Triệu Thù lấy bút máy đưa cho Tô Mạch: “Nãy định gọi điện cho cô nhưng công việc bên này có chút chuyện cần xử lý gấp nên chưa kịp gọi.” 
Triệu Thù thấy Tô Mạch không chú ý tới mình bèn gọi một tiếng: “Tô tiểu thư?” 
Tô Mạch nhận lại bút máy, mắt vẫn không rời: “À, vâng.” 
Trâu Tinh Thần ra khỏi phòng họp, bước tới trước mặt Tô Mạch. 
Anh ta một mét tám mươi sáu, cô một mét bảy mươi cộng thêm đôi cao gót sáu phân thì vẫn thấp hơn anh ta mười xen-ti. 
Hai người đứng cách rất gần. 
Trâu Tinh Thần trượt hầu kết: “Khéo quá nhỉ, em đi ngang qua à?” 
Tô Mạch gật đầu như người máy: “Đúng vậy, em đi ngang qua.” 
Trâu Tinh Thần: “Có duyên thật.” 
Tô Mạch: “Có duyên thật.” 
Mọi người: “…” 
Tô Mạch nhìn người đàn ông trước mặt. Anh ta vẫn như mọi ngày, không có gì khác, ấm áp ôn hòa, lịch sự nho nhã. 
Nếu có gì khác thì chính là lúc này anh đang mỉm cười. Rất nhẹ, chỉ hơi cong một chút, giống như là trút được gánh nặng, lại giống như là đang chờ mong điều gì đó. 
Tô Mạch ngẩng đầu lên, phân vân gọi: “A Thần?” 
Nụ cười của anh ta càng thêm rõ nét, cố sức mà cười, trông kệch cỡm như màn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieng-ngot/6809/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.