được tháo gỡ.
Bất kể là ngày hay đêm, Tô Mạch đều có thể yên tâm một mình đi ra ngoài.
Lâm Tiểu Linh đã nộp đơn thôi việc từ lâu nhưng tổng giám đốc Lưu mãi không chịu thả người, đòi phải gặp Tô Mạch một lần mới chịu cho đi.
Sáng sớm, Tô Mạch chỉnh trang lại bề ngoài.
Cô mặc áo phông trắng ngắn tay, váy xếp li màu xám nhạt, đi giày cao gót trắng. Điều này không quan trọng, quan trọng là tất cả chúng đều là hàng xa xỉ phẩm.
Là của những thương hiệu hồi còn làm ở Ori cô thích mặc. Nhưng tâm trạng của cô khi mặc thì đã khác.
Không dính dáng gì đến lòng hư vinh xuất phát từ cảm giác tự ti, đây chỉ là một phần bình thường trong cuộc sống hằng ngày của cô, bình thường như đi chợ chọn đại một món hàng vậy.
Dù sao cũng đều trả bằng thẻ của Trâu Tinh Thần, ai bảo anh trả cho cô mức lương thấp như vậy.
Tô Mạch lái chiếc Ferrari Trâu Tinh Thần tặng cho mình chạy vù vù tới công ty quảng cáo Ori.
Một lần nữa lại bước vào tòa nhà này, bảo vệ trực dưới đại sảnh vẫn thế, vẫn là chú bảo vệ hiền lành ngày xưa.
Chú bảo vệ chào Tô Mạch.
Tô Mạch cười, hàn huyên với chú mấy câu.
Khu phòng ban của Ori vốn chiếm nguyên một tầng, giờ giảm còn một nửa, nửa còn lại giờ là của một công ty cố vấn.
Tô Mạch đứng trước cửa chính của Ori, ngẩng đầu nhìn tên công ty, trong lòng trăm thứ cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieng-ngot/2411425/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.