Buổi trưa, ăn cơm xong, Tô Mạch ngồi ở sô pha xem ti-vi.
Cô đang xem bản tin của thành phố.
Triệu Thù ngồi cạnh, vừa uống trà vừa nói: “Cắt giảm nhân công hàng loạt, cái công ty thực phẩm Trương Thị này chắc bị sao rồi.”
Tô Mạch gật đầu: “Đúng thế, chủ công ty này là cha một bạn học cấp ba của tôi.”
Trâu Tinh Thần lại xem: “Trương Lâm Na?”
Tô Mạch ừ một tiếng.
Trâu Tinh Thần lấy mấy lon bia để trong tủ lạnh ra.
Triệu Thù không cầm: “Mới cơm nước xong, rượu bia gì.”
Trâu Tinh Thần bật một lon đưa cho Tô Mạch, hai người ngồi sóng vai, cụng lon.
Triệu Thù đứng dậy: “Hai người làm sao thế, có cái gì vui đáng để ăn mừng đâu?”
Tô Mạch cười: “Không có gì.”
Triệu Thù thấy chán, tự về chỗ ngồi của mình ngủ trưa.
Hết bản tin, Tô Mạch và Trâu Tinh Thần cũng uống xong bia.
Tô Mạch bỗng nhớ ra một chuyện: “À, phải rồi, hôm qua anh cầu hôn không tính đâu nhé.”
“Em là kẻ phàm tục, không có nhẫn kim cương là không chịu đâu.”
Điện thoại của Trâu Tinh Thần đổ chuông, anh liếc nhìn rồi đi ra ngoài ban công nghe điện.
Tới khi anh quay vào, Tô Mạch hỏi: “Ai gọi vậy? Còn phải trốn đi chỗ khác nghe nữa, phụ nữ à?”
Trâu Tinh Thần xoa tóc Tô Mạch: “Đúng vậy, phụ nữ.”
Tô Mạch túm tay Trâu Tinh Thần, đè anh xuống sô pha, nói như thể thẩm vấn tội phạm: “Nói! Con hồ ly nào?”
Trâu Tinh Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieng-ngot/2411409/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.