*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau đêm giao thừa, mồng Một đầu năm, Tô Mạch ngủ nướng đã đời, cuối cùng bị điện thoại của Trâu Tinh Thần oanh tạc phải dậy.
Cô bật loa ngoài, vừa mặc quần áo vừa nói chuyện: “Giờ mới có mười giờ, sao hôm nay anh dậy sớm thế?”
Trâu Tinh Thần: “Anh chưa dậy.”
Giọng anh ngái ngủ đúng kiểu vừa mới tỉnh.
Tô Mạch cởi chiếc áo len vừa mặc vào ra, chui lại vào trong chăn: “Anh chưa dậy thì gọi em dậy làm gì.”
Trâu Tinh Thần: “Đâu có gọi em dậy đâu.”
Tô Mạch nghĩ lại, đúng vậy, anh chỉ gọi điện thoại cho cô, không hề nhắc cô rời giường.
Hai người nằm trong chăn trò chuyện.
Tô Mạch hỏi: “Bà đâu rồi ạ?”
Trâu Tinh Thần: “Mẹ anh đang ngồi tắm nắng với bà trong vườn hoa rồi.”
Tô Mạch chui ra khỏi chăn: “Anh có nhớ em không?”
Trâu Tinh Thần: “Hỏi thừa.”
Tô Mạch lật người, nằm sấp lên gối, ngoẹo đầu sang bên: “Thế rốt cuộc là nhớ hay không nhớ?”
Trâu Tinh Thần: “Nhớ trong mộng.”
Tô Mạch cười cười: “Mộng tinh à, mấy lần thế?”
Trâu Tinh Thần: “Có gan thì nói câu này trước mặt anh đi, đợi lúc gọi điện mới tán tỉnh để không phải chịu trách nhiệm chứ gì.”
Tô Mạch: “Thế rốt cuộc là mấy lần thế.”
Trâu Tinh Thần: “Kêu chồng nghe thử đi.”
Tô Mạch: “Không.”
Trâu Tinh Thần: “Không cái gì, ở trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieng-ngot/2411390/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.