Mới chỉ khoảng hơn 8h tối một chút, nhưng những ngôi nhà trong khu phố 1 đa phần đều đã đóng kín cửa, không phải họ ngủ sớm, mà ở đây họ sống như vậy, ai biết nhà nấy, không tụ tập, không buôn chuyện, tối đến đóng cửa, đóng cổng gia đình sinh hoạt bên trong. Bởi vậy, đường xá vắng vẻ vô cùng, chỉ có ánh điện đường từ trên cao phả xuống in bóng của Phú đang lững thững từng bước không mấy vội vàng.
Vừa đi Phú vừa suy nghĩ lý do hai chị em Kim - Yến đến tìm mình là gì..? Chẳng lẽ vấn đề lùm xùm ở sân bay là nguyên nhân chính?
" Kịch "
Phú bất thình lình dừng lại, vừa có tiếng động gì đó phát ra ngay đằng sau lưng mình. Nó giống như tiếng bước chân rất gần và có phần rón rén.
Lập tức Phú quay đầu lại, thu người về sau một bước, tay thủ thế đề phòng.
Quả nhiên, phía sau Phú có người.....
Thấy Phú đằng đằng sát khí, người này vội xua tay rối rít nói:
— Ấy...ấy....Bình tĩnh lại nào....Không phải kẻ thù....Không phải kẻ thù...Hì hì...!!!
Dưới ánh điện đường, Phú nhận ra người này, là người trong tổ bảo vệ mà Phú đã gặp chiều nay lúc chạy đi tìm kiếm bé Tươi.
Phú thu tay lại, chưa kịp nói gì thì tay bảo vệ đã cười cười thanh minh:
— Đừng hiểu nhầm, tôi đi tuần tra khu vực trước khi thay ca thôi. Thấy cậu đi từ chỗ đằng kia mà cứ thơ thẩn nên tôi tính doạ cậu một chút. Ai dè.....mà hình như cậu cũng biết võ à...?
Phú đáp:
— Tôi cũng biết chút phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieng-khoc-am-hon/1031495/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.