Ánh ban mai nhàn nhạt chiều vào cửa sổ, Hàn Ngọc ngồi thẫn thờ, dù sao công việc vốn đã hoàn thành từ lâu, chỉ cần đợi Trần Khánh Minh ký duyệt nữa là xong. Nhàn rỗi quá, cô ngồi trên ghế chân vắt tréo Nghĩ một lúc, Hàn Ngọc đeo headphone, bật bản nhạc “Loser”.
Cô ngồi trầm ngâm lắng nghe từng giai điệu. Dường như đã lâu rồi cô không nghe nhạc nhỉ? Đây là một bài hát rất hay, cô cảm thấy nó rất buồn, buồn da diết.
“Tôi chỉ là một kẻ thất bại”
Qua bao năm tháng, cuối cùng cô cũng chỉ là một kẻ thất bại trong trò chơi của người khác, hóa ra từ trước đến nay, cô chưa bao giờ nhận ra bản thân mình hèn kém đến mức độ nào.
Điện thoại dần chuyển qua những bản nhạc không lời, nhưng trong khối óc đã mơ hồ kia, từng câu, từng chữ, thậm chí là giai điệu của “Loser” vẫn cứ quanh quẩn trong đầu cô. Những giai điệu thắm thiết, cả đời khó có thể quên. Những giai điệu làm cho cô lần đầu xúc động trong suốt nữa năm sống trong cô đơn.
Một lúc sau, hai mắt cô khép lại, chìm vào trong những nốt nhạc du dương, cô lại bật bản nhạc “Loser” một lần, hai lần, thậm chí là cả hàng chục lần, cô nghe mãi, nghe mãi. Dường như cô đang tự nhốt mình vào một thế giới tâm tối khác.
Cho đến khi hai bên tai cô đau nhói, cô mới chịu mở mắt. Trần Khánh Minh đang cầm headphone của cô. Gương mặt lạnh lẽo chỉ liếc sang cô một cái rồi lặng lẽ mở miệng: “Công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieng-duong-cam/2620029/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.