Thời gian cũng nhanh thật, cuối cùng đã qua một mùa thu nữa, trời cũng bắt đầu lập đông. Ai nấy đều bận rộn công việc của mình. Trần Khánh Minh bận công việc của anh, Hàn Ngọc bận giải quyết một số rắc rối của cô để mở một công ty riêng.
Thời gian qua cô gặp quá nhiều chuyện, vốn dĩ cô nghĩ từ trước, chỉ cần chờ anh về theo lời hứa, sau đó Trần Khánh Minh trở về, cô lại có thể có được khoảng thời gian vui vẻ trước kia. Nhưng có nghĩ thế nào cô cũng không ngờ được, mọi chuyện hôm nay lại thành ra như thế này.
Trần Khánh Minh từ lúc xuất viện tâm trạng đã rất xấu, Hoàng Phong tuy hiện giờ bặt tâm, nhưng điều đó vẫn không thể thách thức tính nhẫn nại của con người này. Hai hôm trước, anh nhận được thông tin Hoàng Phong đã chia nhỏ công ty Hoàng Thị ra bán, hiện giờ hắn đang ở Thụy Sĩ, nhưng mà, anh không thể bắt hắn về đây được. Bởi vì hiện nay, vấn đề xuất nhập cảnh đang kiểm tra gắt gao, nếu như mang theo vũ khi thì thật phiền tóai.
Con đường vắng lặng, trong hẻm sâu hun hút, một màu đen đáng sợ bao trùm. Không có tiếng động, chỉ có sự yên lặng đáng sợ. Có tiếng bước chân, hay nói chính xác hơn là tiếng đế giày cao gót đang gõ đều đều trên mặt xi măng cũ rít.
Màng đêm loe lối một màu đỏ rực của đóm thuốc rít lên trong đêm. Chỉ kịp nhìn thấy chút màu khói mờ mờ rồi vút tắt. Không có tiếng động, hai phút trôi qua.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieng-duong-cam/2620011/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.