Thái Khôi Nguyên lúc này ngồi xuống trước mặt Khánh Vỹ Tĩnh
"Ừm...câu chuyện đó nói về một người bị dịch chuyển qua thế giới khác"
"Cậu ta gặp một cô gái và cả 2 đem lòng yêu nhau sâu đậm"
"Cô gái bị tàn tật, chàng trai luôn bên cạnh và chăm sóc cô"
"Đến ngày cô gái được chữa trị hoàn toàn, thì cũng là ngày cuối cả 2 ở cạnh nhau"
"cô gái ấy đã chết thảm trước mặt cậu ấy"
"Chàng trai đau đớn trái tim như bị bóp nát thành từng mảnh"
"Vậy sao?"
"Không..Vỹ Tĩnh cậu nghĩ chỉ như thế mà bộ truyện này nổi sao"
"Cậu nghĩ sao nếu nhìn người mình yêu nhất chết thảm trước mặt cậu?"
Khánh Vỹ Tĩnh nghe vậy liền trầm lặng
"Rất đau, trái tim tớ lúc đó sẽ vỡ tan"
"Đúng vậy, nhưng chàng trai này lại chứng kiến cảnh đó tận 3 lần"
Khánh Vỹ Tĩnh nghe vậy liền sững người
"Chứng kiến người mình yêu chết thảm tận 3 lần"
"Mỗi lần chứng kiến, trái tim cậu ta như tan nát thêm một lần nữa"
"Tự tay chôn cất cả 3 người"
"Mỗi lần chôn cất, tâm trí cậu trở nên hoảng loạn"
"Vỹ Tĩnh, có một nồi sợ trên tất cả nổi sợ khác trong tình yêu"
"Đó chính là ký ức của người đã khuất trong trí nhớ trên người ở lại"
Khánh Vỹ Tĩnh vừa nhớ lại những lời Thái Khôi Nguyên đã nói, cậu vừa lật những trang truyện
Bất ngờ Khánh Vỹ Tĩnh chú ý tới một câu nói khi cô gái đang hấp hối nằm trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieng-chuong-ngay-dong/3715607/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.