Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83
Chương sau
"A..." "Tớ đói quá..." Lúc này Thái Khôi Nguyên đứng dậy kéo theo Khánh Vỹ Tĩnh "Này...các cậu ăn gì để tớ và Vỹ Tĩnh đi lấy" "A...không phiền các cậu chứ?" "Không các cậu cứ ở đây giữ bàn đi" "Vậy tớ muốn ăn cơm heo" "Tớ ăn mì xào" "Được...được" "Này...còn cậu Á Hiên?, cậu ăn gì" "Mua giúp tớ một phần mì xào lun nhé" "Được rồi" Khánh Vỹ Tĩnh và Thái Khôi Nguyên bắt đầu xếp hàng đi mua Ở bàn, Nhâm Phương Nhu và Nguyệt Hâm Dao bắt đầu trò chuyện cùng Ngọc Á Hiên "Này...này, A Hiên" "Cậu là người ở đây sao?" "Ừm...tớ đã sống ở đây từ nhỏ với ba mẹ" "Ể...vậy sao" "Á Hiên...cậu trông đẹp thật đấy" Nguyệt Hâm Dao vừa nói giọng điều vừa buồn vì cảm thấy có lỗi "Á Hiên, đáng lẽ người được chọn phải là cậu chứ không phải tớ" Ngọc Á Hiên nghe vậy cô liền trìu mặt một tý rồi liền mỉm cười nắm lấy tay Nguyệt Hâm Dao "Không sao đâu mà^^" "Tớ cũng không có hứng thú tham gia mấy cái này" "Thật..thật sao?" "Ừm...Tớ không buồn đâu" Nhâm Phương Nhu bắt đầu hỏi "Này..Hiên Hiên cậu trông xinh vậy..chắc hẳn đã có rất nhiều người theo đuổi nhỉ?" "À...tớ cũng không để tâm mấy chuyện đó lắm" "Ể ..thích thật đấy" Cả 3 cùng trò chuyện Về phía Khánh Vỹ Tĩnh và Thái Khôi Nguyên 2 người đã mua xong 5 phần đồ ăn, khi đang trở về thì Thái Khôi Nguyên đứng lại "Này...Vỹ Tĩnh" "Hả?" "Kia không phải là Kiệt Anh Tuấn của lớp mình sao?" "Đúng rồi, chính là cậu ấy" Kiệt Anh Tuấn, ngồi một mình một bàn ở cuối góc, dường như chả ai thèm để ý "Cậu ấy vẫn chỉ ngồi một mình sao?" "Chưa kể Vỹ Tĩnh cậu xem, dĩa cơm cậu ấy kìa" "Chỉ có cơm và rau, cậu ấy đang giảm cân sao?" Lúc này Khánh Vỹ Tĩnh mới nói "Không...cậu ấy không giảm cân đâu" "Tớ đã tìm hiểu rồi..." "Cậu ấy không phải giảm cân, mà không có tiền" "Gì cơ?" "Nhưng Vỹ Tĩnh, chẳng phải trường chúng ta học phí rất cao sao?" "Thế sao cậu ấy có thể vô trường chúng ta được chứ?" "Cậu nhớ trường chúng ta có 3 học bỗng đầu vào không?" "Học bỗng được giảm 80% học phí từ đây đến khi tốt nghiệp" "Cậu ấy chính là có thành tích học tập xuất sắc" "Nên có được học bỗng này" "Thật vậy sao?" Khánh Vỹ Tĩnh lúc này bắt đầu đi "Này...cậu đi đâu thế Vỹ Tĩnh?" "Còn đi đâu sao?" "Qua kéo cậu ấy qua bàn mình" Thái Khôi Nguyên nghe thấy liền nở nụ cười "Nay ddi to nua" 5p sau "Reo...reo" "Đói quá...các cậu ấy đi còn chưa về nữa sao?" /xuất hiện/ "Xin lỗi để các cậu đợi lâu rồi" "A...về rồi...về rồi" Nhâm Phương Nhu và Nguyệt Hâm Dao như có lại sức sống khi thấy họ mua đồ ăn về Nhưng rồi cả 3 người bắt đầu chú ý tới cậu bạn đi phía sau "Này...đó không phải là bạn học trong lớp mình sao?" "Tên gì nhỉ?" Thái Khôi Nguyên lên tiếng "Để tớ giới thiệu, đây là Kiệt Anh Tuấn" "Bọn tớ thấy cậu ấy cậu ấy ngồi ăn một mình, nên đã rủ cậu ấy qua đây chung" /Thật ra là bị ép/ "Mình...mình là Kiệt Anh Tuấn, chào các cậu" Kiệt Anh Tuấn để ý cũng nhận ra Ngọc Á Hiên cũng ở đây "Xin chào mình là Nhâm Phương Nhu/Nguyệt Hâm Dao" "Rất vui được làm quen với cậu" Ngọc Á Hiên chỉ nhìn Kiệt Anh Tuấn một cái xong nói "Mình là Ngọc Á Hiên" /Khoác vai/ "Được rồi...mau ngồi xuống ăn thôi" "Ùm..." Kiệt Anh Tuấn ngại ngùng cầm khay cơm của mình, cậu định lấy cớ để rời đi nhưng bị Khánh Vỹ Tĩnh giữ lại Lúc này Nhâm Phương Nhu để ý tới khay cơm của Kiệt Anh Tuấn chỉ toàn cơm không với rau "Này...Anh Tuấn, cậu đang giảm cân sao?" Kiệt Anh Tuấn khựng người, tay cầm đôi đũa bất động, cậu đang định trả lời đại thì Khánh Vỹ Tĩnh mới nói sự thật "Phương Nhu, cậu ấy chính là học sinh nhận được học bỗng của trường ta" "Có thể nói là học sinh nghèo vượt khó" Kiệt Anh Tuấn nghe vậy liền cúi đầu, cậu đã chuẩn bị tinh thần để nghe những lời chế nhạo, chê bai, nhưng /Đặt đồ ăn về phía Kiệt Anh Tuấn/ "Này cậu ăn đi, con trai không nên ăn như thế" Ngọc Á Hiên đẩy đồ ăn của mình lại về cho Kiệt Anh Tuấn, khiên cậu vô cùng ngơ ngác "Đây...đây là ?" Nguyệt Hâm Dao và Nhâm Phương Nhu đều mỉm cười "Này...cậu cứ ăn đi, chắc cậu nghĩ rằng bọn tớ sẽ chế nhạo cậu sao?" "Nguyệt Hâm Dao nói" "Thật ra.tớ cũng là học sinh nhận được học bỗng giống cậu" Nghe đến vậy, Kiệt Anh Tuấn trở nên kinh ngạc hơn "Thật...thật sao?
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83
Chương sau