Lúc này trong phòng chỉ còn 2 bà cháu, Nhâm Liễu Phương ôm lấy bà nhõng nhẽo
"Bà ơi, có thật là chúng ta sẽ chuyển qua nhà chú đó sống không?"
Bà Nhâm cười nhân hậu nhìn về Nhâm Liễu Phương
"Thật, ngày mai chúng ta sẽ chuyển qua đó ở"
"Bà, tại sao bà lại quyết định vậy?"
Bà Nhâm mỉm cười xoa đầu Nhâm Liễu Phương
"Bà thật sự muốn cháu có một môi trường sống tốt hơn chứ không phải trong căn hẻm này"
Bà Nhâm ôm lấy cháu gái vào lòng
"Phương Phương, ta đã già rồi thời gian không còn nhiều nữa, ta không muốn con cứ sống khổ sở thế này"
Nhâm Liễu Phương bật khóc ôm lấy bà
"Hic..hic, Bà ơi"
"Phương Phương ngoan, chả lẽ con không muốn qua nhà chú Khánh sống ư?"
Nhâm Liễu Phương ngập ngùng đáp
"Dạ...dạ con muốn lắm"
Nhâm Liễu Phương lúc này nghĩ đến gì đó
"Nếu mình chuyển qua nhà chú Khánh sống nghĩ là mình sẽ gặp cậu ấy hàng ngày sao?"
Má và 2 bên tai của Nhâm Liễu Phương dần đỏ lên, tay che mặt ngại ngùng
"Nhâm Liễu Phương con sao vậy, sao mặt đỏ vậy con bị bệnh hả?"
"Dạ..Dạ không, không có gì ạ"
Nói xong Nhâm Liễu Phương chạy ngay lên phòng ngủ, bà Nhâm thấy biểu cảm của Nhâm Liễu Phương như thế liền mỉm cười như có suy nghĩ gì đó
"Phương Phương, con đi tắm rửa đi,hôm nay bà sẽ nấu món mà con thích"
Nhâm Liễu Phương khi nghe đc ánh mắt cô sáng lên
"Vâng ạ, bây giờ con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieng-chuong-ngay-dong/3644414/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.