"Mẹ?" Một chàng trai mười tám tuổi vẫn còn đang mặc đồng phục học sinh run rẩy bước lại gần khi thấy người ta khiêng vào một cái cán, bên trên là xác một phụ nữ bị phủ bằng tấm vải trắng, vài sợi tóc đen có phần xơ xác lộ ra ngoài phất phơ theo gió, một cánh tay bất chợt buông thõng xuống, va vào nền nhà khi băng-ca được đặt lên nền gạch men rẻ tiền.
"Chúng tôi xin lỗi! Bà ấy bị tai nạn lao động, do mất máu quá nhiều nên đã qua đời trên đường đến bệnh viện. Xin cháu nén bi thương!" Một người đàn ông mặc đồ quản lý của nhà máy đứng trước cậu, vẻ mặt mang theo thương cảm và áy náy.
Người thanh niên như không nghe thấy cũng không nhìn thấy. Hai tai cậu ù lên, đôi mắt nhìn chằm chằm vào thi thể lạnh lẽo nằm trên mặt đất. Bàn tay to lớn gầy guộc run run vươn tới, đầu óc trống rỗng, cậu không thể tin người nằm đó lại là mẹ mình. Không phải buổi sáng bà còn cười với cậu, nhắc cậu nhớ ăn cơm xong rồi hẵng đi học, nhét vào tay cậu năm ngàn đồng ít ỏi, còn áy náy nói: "Con cầm đỡ đi! Ngày mốt lãnh lương mẹ lại cho thêm." hay sao? Giờ sao lại?
Đôi mắt phượng trừng lớn, cậu thấp thỏm mở ra khăn che. Đến khi nhìn thấy nốt ruồi son nhỏ xinh nơi khoé mắt trái của khuôn mặt vốn thanh tú nay lại đỏ thẫm quỷ dị khi phối với máu thịt lẫn lộn ở nửa bên mặt phải, tóc tai và một phần da thịt bên tay phải cũng bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieng-chuong-gio/2713825/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.