Nhưng chữ Phong còn chưa kịp đánh ra, Lạc Tú đã bị cưỡng ép truyền tống...
Ở đó có trận pháp, đây là điều mà Lạc Tú ghét nhất.
Hơn nữa trong trận pháp đó, với thực lực hiện tại của Lạc Tú cũng chỉ có thể bó tay toàn tập.
Dù gì Côn Luân cũng không phải là núi Cửu Cung.
Rất nhiều trận pháp ở đây được các vị thần thực thụ gia trì.
Lần này không phải là hoàn cảnh, mà là thực tế.
Lạc Tú được truyền tống đến một thế giới khác.
Rõ ràng có luồng sức mạnh nào đó đã ngăn cản anh khám phá những bí mật kia.
Trước mặt anh là đại dương cực kỳ bao la, cuồn cuộn, đen ngòm.
Đây mới là Côn Luân thật sự.
Linh Thai Phương Thốn sơn, trước đây Linh sơn bao la hùng vĩ, nhưng nghe nói rằng nó cũng có thể thu nhỏ lại bằng một tấc vuông.
Côn Luân thật sự giống như một thế giới khác, chẳng phải người bình thường nhìn thấy như thế này sao?
Hơn nữa đây mới chỉ là một góc của Côn Luân mà thôi.
Anh nhìn xung quanh, một cây cổ thụ khổng lồ sừng sững giữa đại dương.
Cây thần Phù Tang ư?
Cây thần khổng lồ đó cực kỳ cao lớn, dường như không có giới hạn, sừng sững như một ngọn núi, chọc vào bầu trời xanh.
Trong thần thoại, Phù Tang là nơi mặt trời ngừng lại, cũng chính là sào huyệt của Kim Ô.
Lạc Tú phải sử dụng pháp lực cực hạn mới có thể thấy rõ mọi thứ. truyen bac chien
Bởi vì ngọn lửa trên cây đại thụ đó giống như mặt trời nóng rực.
Ánh sáng chói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vuong-tai-xuat/337663/chuong-394.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.