“Ba!” Thẩm Nguyệt Lan lại lo lắng nói.
“Đừng gọi tôi là ba, tự chị chọn đi.” Thái độ của Thẩm Thiên Quân rất cứng rắn.
“Không có gì để lựa chọn, Lạc Tú là con của con, vĩnh viễn đều là vậy.” Trong mắt Thẩm Nguyệt Lan hiện lên sự kiên quyết.
“Được rồi, tốt lắm!” Thẩm Thiên Quân hừ lạnh một tiếng.
"Đứa con trai bất tài của chị, tôi trái lại muốn xem..."
“Ông muốn xem cái gì?” Giọng nói của Lạc Tú đột nhiên vang lên.
Mọi người nhìn lại thì thấy Lạc Tú thản nhiên đi tới với điếu thuốc trên tay.
“Cậu còn dám tới sao?” Sắc mặt Thẩm Tuấn Trạch đột nhiên hiện lên vẻ tức giận.
Anh ta muốn lao tới, nhưng lại bị Thẩm Ngọc Thành vươn tay ngăn lại.
“Tiểu Tú.” Thẩm Nguyệt Lan vội vàng đứng chắn trước mặt Lạc Tú, vì sợ những người này sẽ gây bất lợi cho Lạc Tú.
“Mẹ, không sao đâu. Xin lỗi, con trai mẹ đến muộn, để mẹ chịu uất ức rồi.” Lạc Tú vỗ vai Thẩm Nguyệt Lan.
"Mẹ, mẹ yên tâm đi, con sẽ trút giận giúp mẹ."
“Ha ha, em gái Nguyệt Lan, cô thấy chưa?” Trương Thúy Bình lại nói lớn.
"Đây là con trai cô?"
"Quả nhiên không coi ai ra gì!"
“Cậu vậy mà còn dám tới nhà họ Thẩm?” Thẩm Thiên Quân có chút tức giận.
“Tại sao không dám tới?” Lạc Tú thản nhiên nói.
“Quả nhiên, không có năng lực, nhưng rất có cá tính!” Thẩm Ngọc Thành nhìn Lạc Tú, ánh mắt lộ ra sự châm chọc.
“Nguyệt Lan, nhìn thấy không?” Trương Thúy Bình lại nói.
"Đây là chênh lệch, bây giờ nó đến rồi."
"Vậy cô hãy nói cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vuong-tai-xuat/337640/chuong-371.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.