Lúc này bên trong đã có âm nhạc nổi lên, mọi người đều kích động chờ đợi.
“Chu Vận, Chu Vận!” Tiếng hò hét và hoan hô gần như chấn động cả một vùng.
Người chịu trách nhiệm chính trong ban tổ chức thật sự sốt ruột đến đỏ cả mắt.
Nhiều người như vậy, nếu ầm ĩ thì hôm nay bọn họ sẽ tiêu đời, hơn nữa nếu Chu Vận không đi vào, bị nhiều người trả vé thì thật sự không đùa được.
Người chịu trách nhiệm chính trong ban tổ chức nhất thời toát mồ hôi lạnh, sắc mặt trắng bệch.
“Chị Vận, chị không thể không đi vào được.”
“Tránh ra, các cậu mau tránh ra cho tôi.” Người chịu trách nhiệm chính trong ban tổ chức hét lớn, bảo vệ lập tức nhường đường cho bọn họ.
“Bây giờ mấy người mới cho chúng tôi vào trong à?” Lạc Tú cười khinh bỉ.
“Mời vào, mời hai vị đi lối này.” Bây giờ người chịu trách nhiệm chính đâu dám nói chữ không.
“Nhưng thật ngại quá, bây giờ tôi không muốn đi vào nữa.” Lạc Tú lắc đầu nói.
“Nếu anh Lạc không tiến vào thì tôi vẫn nói câu nói đó, tôi cũng không đi vào, cùng lắm thì buổi biểu diễn hôm nay không tổ chức nữa.” Chu Vận đứng khoanh tay nói.
Không tổ chức buổi biểu diễn nữa ư?
Rốt cuộc chuyện này là sao?
Có cần cứng nhắc như vậy không?
Phải biết rằng, nếu hôm nay không tổ chức buổi biểu diễn thì không chỉ có ban tổ chức bị thiệt hại, mà ngay cả Chu Vận cũng thế, trước tiên không nói đến chuyện tổn thất về tiền bạc, mà chắc chắn danh tiếng cũng sẽ bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vuong-tai-xuat/337610/chuong-341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.