Mấy người họ lại hoảng hồn.
"Không phải cô vừa ở trên lầu sao?” Tư Thuỷ Dao cũng sợ mất mật.
Hai tiếp tân?
Một người trên lầu, một người dưới lầu?
"Còn ở nữa không?” Lạc Tú cười khẩy.
Anh đã nhắc nhở rồi mà vẫn không chịu nghe.
Đỗ Đông sợ tè cả ra quần, hai cô gái thì chạy nhanh ra ngoài.
Tiếp tân đứng dậy toan chạy theo nhưng Lạc Tú quay đầu lại trừng mắt một cái.
Tiếp tân do dự chốc lát, cuối cùng vẫn ngồi lại.
Sau đó Lạc Tú bước lướt nhanh ra khỏi khách sạn, lên xe.
Nếu hôm nay không có Lạc Tú trấn lại thì đám người này đừng hòng sống sót ra ngoài.
Cho đến khi lên xe, cả đám người vẫn run rẩy.
"Để tôi lái cho.” Lạc Tú nhìn Tư Thuỷ Dao đang run bần bật, để Tư Thuỷ Dao ngồi sang ghế phó lái.
Sau đó Lạc Tú khởi động xe, lái về phía Lạp Ngang Thác.
Cho đến chiều hôm sau, Tư Thuỷ Dao mới đổi tài cho Lạc Tú, sau đó tìm nơi ăn uống, mấy người họ mới tỉnh táo lại.
Không nhắc gì chuyện tối qua.
Tư Thuỷ Dao vô cùng hối hận, biết thế đã nghe lời anh, sẽ không bị doạ chết khiếp thế này.
Nhưng lúc này, Đỗ Đông lại càng lúc càng ghét Lạc Tú.
Bởi vì tối qua anh ta sợ tè ra quần, quá mất mặt.
Hơn nữa còn ngay trước mặt hai người phụ nữ, còn Lạc Tú lại vô cùng điềm tĩnh.
Để không khí bình thường lại, mấy người họ bắt đầu bàn đến Thịnh hội hoa sen lần này.
"Đại Pháp sư Lạp Bố Ương Tông địa vị cao quý, nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vuong-tai-xuat/337548/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.