Thẩm Nguyệt Lan!
Lạc Tú di động rơi xuống đất cái cạch.
“Chị tiểu Nhiên, dì của chị tên là gì?” Có thể nhận ra được, giọng của Lạc Tú vô cùng bình tĩnh, nhưng là kiểu lặng gió trước bão lớn, cực kỳ áp lực.
Gió đang nổi vô cùng mạnh.
“Thẩm Nguyệt Lan, nhà họ Thẩm ở Yên Kinh, Thẩm Nguyệt Lan!” Giang Đồng Nhiên nức nở nói.
Dì ơi, con khuyên gì một câu, dì tốt nhất là cởi vòng phật châu trên cổ xuống đi!
Vòng phật châu đó rất quan trọng với dì ấy, là thứ dì đeo để cầu phúc cho con trai mình, là mạng sống của dì ấy.
Nhóc con, cháu ở bên ngoài chỉ có một thân một mình, dì sợ cháu gặp chuyện không lành.
Mai mốt có ai dám bắt nạt cháu thì nói cho dì biết, quan hệ của dì cũng rộng lắm đấy.
Khi nào dì tìm giúp cháu mấy cô gái để xem mắt nhé.
Mẹ con họ Thẩm, Thẩm Nguyệt Lan!
“Giang Dật Phi!”
Nổi trận lôi đình, mây đen tụ đỉnh, sấm chớp rạch ngang trời.
Giang Đồng Nhiên chưa từng nhìn thấy Lạc Tú nổi giận tới như vậy.
Bốn phía lấp lóe ánh đỏ, Huyết Thi Vương lập tức lui về sau mấy bước, ngay cả nhóm người Huyết Sát cũng bị dọa đến mức không dám động đậy.
Cỗ sát khí kia quá khủng bố!
Khiến mỗi người ở đây như bị bóp nghẹt, không thể thở nổi.
Đó là một chàng trai đáng sợ tựa ma thần, khí chất bình thản thong dong thường ngày đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là một Lạc Tú lạnh nhạt vô tình, sắc bén cùng cực.
Là một Lạc Tú đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vuong-tai-xuat/337536/chuong-267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.