Trong ấn tượng của Lưu Văn Vĩ, khi còn đi học, Lạc Tú luôn là người chẳng hề thu hút sự chú ý của người khác.
Đừng nói là luyện võ, mà ngay cả đánh nhau cũng không biết.
Mới có bốn năm, làm sao có thể thay đổi nhiều như vậy?
Anh ta luôn cho rằng mình không phải người bình thường, nên mới coi thường, liên tục khiêu khích Lạc Tú.
Bởi vì trong mắt anh ta, Lạc Tú giống như một con kiến, có thể tùy ý bóp chết bằng đầu ngón tay.
Nhưng bây giờ thì sao?
Chính anh ta mới là kẻ muốn chết.
Trong nháy mắt, con kiến đã biến thành con rồng khổng lồ.
Chỉ vẻn vẹn một cái tát, thậm chí anh ta còn không có tư cách để đấu hai chiêu với người ta.
Đả kích này khiến Lưu Văn Vĩ hoàn toàn không dám tin.
Vu Sa Sa càng kinh ngạc hơn, hóa ra Lạc Tú cũng không phải là người bình thường ư?
Trước đây cô ta luôn sùng bái Lưu Văn Vĩ, có thể nói anh ta là nhân vật có bản lĩnh thần thông, vậy mà bây giờ lại không đỡ nổi một tát của Lạc Tú?
Thẩm Nguyệt Lan cũng ngẩn người, chỉ có Giang Đồng Nhiên luôn giữ im lặng là đã chuẩn bị tâm lý từ trước.
Cô ta đã từng chứng kiến Lạc Tú nổi giận đánh người, có lẽ người bình thường thật sự không phải là đối thủ của Lạc Tú.
"Cậu là thần giả đúng không?"
"Ngay cả một đòn cũng không đỡ nổi?"
Mặc dù bây giờ Lưu Văn Vĩ đã bị Lạc Tú đánh thành trọng thương gần chết, cả người đau đớn không thể chịu nổi, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vuong-tai-xuat/337526/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.