Những lời này không phải do Thị trưởng Lý nói, mà là cái vị gọi là sư phụ Tiểu Ngô kia nói.
"Người trẻ tuổi, cơm có thể ăn bậy, nhưng nói thì không thể nói lung tung đâu!"
Sư phụ Tiểu Ngô cười khẩy một tiếng, trực tiếp đứng lên.
"Vốn không muốn dạy dỗ cậu, nhưng ở ngay trước mặt tôi, ngay trước mặt Thị trưởng Lý mà dám dõng dạc nói tôi là kẻ lừa đảo sao?" Sư phụ Tiểu Ngô vừa nói xong lại càng thêm tức giận.
Nhất thời khiến cho Thị trưởng Lý cũng đen mặt theo.
Vị sư phụ Tiểu Ngô này là người ông ta tiêu một số tiền lớn để mời đến, sau lưng cậu ta còn có vị đại sư Lý thần bí kia.
Những lời này của Lạc Tú đã trực tiếp chọc giận người ta, điều này khiến cho Thị trưởng Lý cũng giận lây sang cả Lạc Tú.
Ông ta trực tiếp không cho thái độ hòa nhã nữa.
Mà những người khác trong phòng cũng đứng lên lạnh lùng nhìn Lạc Tú.
"Tôi hỏi cậu một câu, cậu có hiểu vọng, văn, vấn, thiết trong trung y không?"
"Cậu có biết tầm long vong mạch và chu dịch bát quái trong phong thủy không?"
"Cậu đã từng đọc qua thiên can địa chi, kỳ môn độn giáp của Đạo gia chưa?"
"Tôi đi theo sư phụ tôi mười mấy năm, dốc lòng học tập, có thể nói trên thông thiên văn dưới tường địa lý mà còn không dám thuận miệng nói người khác là kẻ lừa đảo trước mặt mọi người, cậu đúng là người mang tư tưởng xấu!" Sư phụ Tiểu Ngô vung tay, lạnh lùng quát lớn.
"Ồ...?" Lạc Tú cười khinh miệt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vuong-tai-xuat/337511/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.