"Chủ tịch, có muốn ra tay không?" Một người ăn mặc như đội trưởng đội bảo vệ nghiêm túc đứng ở bên cạnh Thẩm Nguyệt Lan, cùng Thẩm Nguyệt Lan nhìn xuống dưới lầu.
Thẩm Nguyệt Lan do dự một hồi, bởi vì những lời vừa rồi Lạc Tú nói khiến bà rất phản cảm.
Nhưng Thẩm Nguyệt Lan bỗng nhiên lại mỉm cười, mình bị sao vậy?
Sao lại còn chấp nhặt tức giận với một đứa trẻ?
Vì thế Thẩm Nguyệt Lan lấy điện thoại cầm tay ra, gọi điện thoại.
"Cục trưởng Trương, ngài giúp tôi cử đến đây mấy người, bên tôi xảy ra chút chuyện." Thẩm Nguyệt Lan mở miệng, hơn nữa còn trực tiếp gọi cho Cục trưởng Cục cảnh sát.
"Được."
"Ngài phái người qua bên đây, chúng tôi có bảo vệ, có thể giữ chân bọn họ một lát." Nói xong Thẩm Nguyệt Lan cùng đội trưởng đội bảo vệ xuống lầu.
Trái lại lúc này tên cầm đầu đám du côn nhìn Lạc Tú, sau đó đánh giá Lạc Tú trên dưới một lượt.
"Mày chính là Lạc Tú?" Tên cầm đầu tỏ vẻ hung dữ mở miệng nói, trong lời nói tràn ngập khiêu khích.
"Có chuyện gì không?" Lạc Tú nhíu mày.
"Không có gì, chiếc Bugattis này là của mày đúng không? Tao chỉ là thấy chiếc xe này không vừa mắt, cho nên muốn đập nó thôi." Tên du côn kia nói xong thì đạp một cước lên thân xe.
"Xe tốt thế này, thật đáng tiếc." Tên du côn kia cười, những người khác cũng cười theo.
"Đúng là đáng tiếc." Lạc Tú cũng thở dài một tiếng.
"Mấy người muốn làm gì?”
"Mấy người còn như vậy là tôi sẽ báo cảnh sát đó." Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vuong-tai-xuat/337505/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.