“Chị Dương, Lạc gia là do tôi mời, tôi không thể để cậu ấy mất mặt được.” Tô Lăng Sở khó xử nói.
“Không cần, Huyết Hổ, dặn dò mọi người không ai được nương tay, rõ chưa?” Lạc Tú từ xa đi tới.
“Rõ ạ!” Huyết Hổ làm động tác quân đội, sau đó chạy đi.
“Cậu thanh niên, cậu tự tin như vậy sao?” Chị Dương nhướng mày, càng tỏ vẻ khinh thường Lạc Tú.
Mà Tô Lăng Sở cũng thở dài, ông ta đã giúp Lạc Tú rồi, nhưng Lạc Tú lại không cảm kích.
“Chẳng phải đợi một lát sẽ biết ngay sao?” Lạc Tú ngạo nghễ nói.
Đùa sao, mấy ngày nay tên Vệ Tử Thanh đã được anh huấn luyện nhập đạo rồi, làm sao có thể thua được chứ?
Thân thể Thanh đế trường sinh, hơn nữa còn kế thừa pháp môn tu hành Thái Hư Cung Nhất Mạch tốt nhất trên tiên giới, lại còn do anh hướng dẫn mà hôm nay để thua thì có quỷ rồi.
Dù sao vẫn có sự khác biệt về bản chất giữa võ giả và người tu đạo.
“Người trẻ tuổi, chỉ huấn luyện nửa tháng sẽ không đuổi kịp và vượt qua những người này, trừ phi anh cho họ uống thuốc tiên thôi.”
Nhưng Lạc Tú vẫn không hề để ý đến Vương Trác.
Điều này khiến cho Vương Trác cảm thấy rất mất mặt, dù gì anh ta cũng là nhân vật có máu mặt, chưa từng bị người khác ngó lơ như thế.
Hơn nữa lại còn là một người trẻ tuổi.
Nhất thời Vương Trác cười gằn trong lòng, nếu để thua, để xem anh sẽ nói thế nào đây?
Tô Lăng Sở mở miệng định nói cái gì, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vuong-tai-xuat/337490/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.