"Giám đốc Tề, vụ án này là do giáo sư Chu phụ trách, hơn nữa cũng đã có tiến triển, tôi không tin có người giỏi hơn giáo sư Chu." Lưu Vĩ nói.
Những người khác cũng nhìn Lạc Tú với vẻ không phục.
Giáo sư Chu ở bên cạnh không nói gì, cũng không tỏ thái độ.
Giám đốc Tề vẫn còn chưa nói thì Lạc Tú đã lạnh lùng nói.
"Không phục? Không phục thì cút đi, cửa ở bên phải." Lạc Tú chỉ về phía sau cửa.
Lời vừa nói ra khiến một đám người có mặt đều có chút sững sờ.
Ngay cả giám đốc Tề cũng hơi sững sờ.
Mọi người đều nghĩ rằng Lạc Tú sẽ nhẹ nhàng xoa dịu mọi người.
Ai ngờ Lạc Tú cứng rắn như vậy, vừa tới đã đuổi người.
"Người khác không phục đều có thể đi."
Lưu Vĩ không ngờ Lạc Tú lại cứng rắn như vậy, điều này khiến anh ta cũng không biết phải làm như nào.
“Đi thì đi.” Lưu Vĩ hừ lạnh một tiếng, làm bộ rời đi.
Một vài người khác cũng định rời đi.
"Lưu Vĩ, ngồi xuống cho tôi! Người khác cũng ngồi xuống cho tôi." Giám đốc Tề đột nhiên quát lớn.
"Đây là mệnh lệnh của cấp trên, nhất định phải tuân theo sự sắp xếp!"
Lưu Vĩ bị mắng chỉ có thể ngồi im tức giận, dù sao thì anh ta cũng không thể chống lại giám đốc.
Nhưng ai nấy đều có thể thấy bây giờ tất cả mọi người đều không phục.
"Cậu Lạc, cậu đừng để ý, tất cả mọi người cũng là vì vụ án, ai cũng hy vọng có thể phá án càng sớm càng tốt, không biết cậu Lạc có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vuong-tai-xuat/337461/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.