Nếu lúc này Đường Như Phong có ý tưởng gì, thì đó chính là muốn bóp cổ chết anh Đông.
Mẹ nó, ông đây trốn còn trốn không kịp, kết quả mày lại cố tình chọc tức người ta nữa.
“Cậu là Phong gia?” Lạc Tú nhìn Đường Như Phong, ánh mắt sắc bén làm Đường Như Phong toát mồ hôi lạnh.
“Lạc gia, anh nói vậy là chết em rồi. Ở trước mặt anh thì em nào dám tự xưng là Phong gia chứ, anh gọi em Tiểu Phong là tốt rồi, Tiểu Phong.” Đường Như Phong cúi đầu.
"Cậu rất nóng sao? Ra nhiều mồ hôi vậy?" Lạc Tú nói lời châm chọc, ánh mắt vẫn lạnh lùng sắc bén khiến Đường Như Phong càng đổ mồ hôi.
“Không nóng.” Đường Như Phong nào cảm thấy nóng, vì hiện giờ cả người đang đổ đầy mồ hôi lạnh.
"Nghe này, về sau quán bar này sẽ thuộc về tôi, nhưng đó cũng là quán bar của chị Nhiên Nhiên. Tôi không quan tâm đến những chuyện khác, nhưng nếu có chuyện gì xảy ra với quán bar này, đây là kết cục của cậu!" Lạc Tú nói xong thì cười khẩy một tiếng, mũi chân khẽ điểm trên mặt đất.
“Bùm!” Sàn đá hoa đột nhiên hóa bùn, trong quán bar xuất hiện một hố sâu cực lớn.
Đường Như Phong bây giờ đã ở trong hố sâu rồi.
“Chị Nhiên Nhiên, sau này ở quán bar này sẽ không có ai tới gây rối, cũng không có người dám gây rối đâu!” Đường Như Phong trèo ra khỏi hố sâu, sợ tới mức tim gần như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Nhân vật ở cấp độ này chỉ có chưởng môn Bát Cực Môn Phong Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vuong-tai-xuat/337448/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.