“Được được, vậy chúng ta uống hết ly rượu này rồi bàn bạc tiếp.” Tổng giám đốc Trương lại đưa cho Hạ Hân Hân một ly rượu đỏ khác, Hạ Hân Hân vừa quyết định sẽ uống hết ly rượu đỏ này.
Đột nhiên có một bàn tay duỗi ra, sau đó tát vào tay Hạ Hân Hân. Hạ Hân Hân đau đớn nên ly rượu lập tức rơi xuống từ trong tay cô ta, trực tiếp rơi xuống trên người của tổng giám đốc Trương, làm cho quần áo của tổng giám đốc Trương lập tức ướt cũng một mảng.
“Cậu làm gì vậy?” Tổng giám đốc Trương đột nhiên đứng lên, tức giận hét lên.
Mà Hạ Hân Hân cũng quay lại và đứng dậy nhìn Lạc Tú.
"Anh đang làm gì đấy?"
“Không thể uống thêm rượu.” Lạc Tú không thèm nhìn Hạ Hân Hân, cúi đầu hút một điếu thuốc.
“Chủ tịch Hạ, đã như vậy thì không cần nói nhiều nữa, không có quy tắc gì cả.” Tổng giám đốc Trương khịt mũi khinh thường.
“Rất xin lỗi tổng giám đốc Trương, rất xin lỗi.” Hạ Hân Hân vội vàng xin lỗi.
“Lạc Tú, xin lỗi tổng giám đốc Trương đi.” Hạ Hân Hân quay lại, nhìn chằm chằm vào Lạc Tú một cách dữ tợn.
“Xin lỗi vì cái gì?” Lạc Tú cũng cười khẩy một tiếng.
"Hừm, thôi bỏ đi, nếu người của các cô còn không có quy củ như vậy thì không có gì để bàn bạc cả."
"Đừng nói tôi không cho các người cơ hội. Ngày hôm qua các người cho tôi leo cây, hôm nay lại đối xử với tôi như thế này."
“Ngay cả một chút thành ý hợp tác cũng không có thì còn bàn hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vuong-tai-xuat/337431/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.