"Đây là chỗ ăn ngon mà cô nói muốn mời tôi đến hả?" Lạc Tú nhìn quán ăn đêm lề đường toàn người là người kia.
Điều này khiến Lạc Tú cảm thấy hơi ngạc nhiên, trông Giang Đồng Nhiên đâu có giống người không có tiền, sao lại dẫn anh tới chỗ thế này.
"Chủ quán, cho hai đĩa hủ tiếu xào, đĩa của tôi nhiều ớt nhiều dấm, thêm hai chai bia Thanh Đảo nữa." Hiển nhiên Giang Đồng Nhiên chính là khách quen ở đây.
"Tôi giúp cô việc lớn như vậy, cô lại chỉ mời tôi ăn hủ tiếu xào thôi ư?" Lạc Tú cảm thấy có hơi buồn cười, Giang Đồng Nhiên này đúng là làm việc không theo lẽ thường mà.
Nhưng Lạc Tú cũng rất thích điểm này của cô ta, bởi vì trên người Giang Đồng Nhiên luôn tỏa ra khí chất như tiểu thư nhà giàu, nhưng thật ra lại vô cùng chân chất, hệt như một cô gái bình thường, làm việc trong nhà xưởng dây chuyền sản xuất vậy.
"Này, theo như cậu nói, tôi không phải người có tiền gì, còn cậu cũng đâu giàu có chi, đúng không?" Giang Đồng Nhiên dùng miệng mở một chai Thanh Đảo, đưa cho Lạc Tú.
"Sao cô biết?" Lạc Tú nhận chai bia, nốc một hơi.
Đây là lần đầu tiên Lạc Tú không cảm thấy chán ghét khi uống bia với người bình thường.
"Đầu tiên, dù là kẻ có tiền thì bây giờ cũng chẳng còn ai mang theo nhiều tiền mặt như thế, người ta xài thẻ hết rồi. Thứ hai, hai gói tiền kia của cậu được bọc quá kỹ, hết lớp báo này đến lớp báo khác, gỡ ra thôi cũng hụt hết cả hơi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vuong-tai-xuat/337425/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.