Lúc Lạc Tú nói những lời này còn kèm theo một nụ cười, nhưng không hiểu vì lý do gì, Hạ Linh Lung lại giật nảy mình, sau đó một dòng sông máu uốn khúc hiện ra trước mắt cô ta.
Dường như những lời này của Lạc Tú đến từ địa ngục Sâm La phủ đầy xương trắng, khiến người ta không khỏi rùng mình!
Còn Trần Hữu thì lại nhìn chằm chằm vào Lạc Tú!
Lại là Lạc Tú, lại là anh!
Bất kể đi đến đâu thì dường như mọi người đều sẽ không vượt qua anh được, giờ phút này ngay cả loại báu vật tuyệt sắc như Hạ Linh Lung cũng nằm trong tay anh rồi.
Nhưng sau đó Trần Hữu lại cười khẩy một tiếng, chưa kể trong ý thức của Trần Hữu, Lạc Tú chỉ là một giáo viên bình thường.
Cho dù Lạc Tú có quan hệ với một số sếp lớn ở Thông Châu thì sao?
Bởi vì bây giờ thứ Lạc Tú cướp đi là người phụ nữ của Sở Vân Hào, con trai cả của nhà họ Sở!
Nhà họ Sở là sự tồn tại thuộc loại một tay che trời trong toàn bộ Hải Đông, đó là một con quái vật lớn mà ngay cả nhà họ Diệp cũng phải nể sợ ba phần!
Còn Sở Vân Hào lại là cháu trai được ông cụ nhà họ Sở yêu thương nhất, là một cậu ấm có tiếng tăm trong toàn tỉnh Hải Đông!
Trước đây, Trần Hữu còn muốn nhờ Sở Vân Hào xử lý Lạc Tú thay mình. Nhưng bây giờ thì hay rồi, chính Lạc Tú đã tự mình đắc tội Sở Vân Hào.
Địa vị của nhà họ Sở ở Hải Đông cũng tương tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vuong-tai-xuat/337408/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.