Lúc Tiểu Tuệ nói ra câu này, toàn bộ bàn ăn lại im lặng.
Sở dĩ ba con Lạc Đại Phú và Lạc Minh Thư nói câu đó là vì để khiến cho Lạc Tú mất mặt.
Chiếc điện thoại mà Lạc Minh Thư đưa cho Lạc Đại Phú chỉ có giá là một vạn tệ.
Anh ta nghĩ mình có thể làm Lạc Tú mất thể diện nhưng không ngờ lại bị phản công.
Vừa rồi còn chế nhạo điện thoại của người ta không đáng tiền, nói là đồ tặng kèm, nhưng hóa ra là do mình ngu si thiếu hiểu biết.
Nếu cái điện thoại này mà là đồ tặng kèm thì đồ khiến nó có thể tặng kèm ít nhất cũng phải trị giá hơn mấy trăm vạn.
Hơn nữa vừa rồi hai người họ hứa sẽ mua nó cho Tiểu Tuệ là vì nghĩ rằng chiếc điện thoại này nhiều nhất chỉ có một hoặc hai trăm tệ.
Ai biết chiếc điện thoại này lại hơn 20 vạn tệ chứ?
Đùa à, đừng nói đến việc bọn họ tiếc tiền, cho dù không tiếc thì cũng sẽ không mua.
Bởi vì mua một chiếc điện thoại di động có giá hơn 20 vạn tệ thực sự là một điều quá xa xỉ, không phải là chuyện mà những người như họ có thể làm được.
Hơn nữa ba con bọn họ cũng không hào phóng như vậy.
“Anh Minh Thư, bác cả, không phải hai người sẽ lật lọng đấy chứ?” Dù Tiểu Tuệ đã học đại học nhưng đầu óc vẫn hơi ngu ngốc.
Cô ta không nhìn ra tình cảnh hiện tại của hai ba con Lạc Minh Thư.
“Đúng vậy, bác cả, vừa rồi bác đã hứa rồi đó.” Cuối cùng Lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vuong-tai-xuat/337388/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.