Nhà hàng Hào Thái, nhà hàng này đứng tên bởi cậu chủ nhà họ Lưu, nó nằm ở một nơi không xa phố đi bộ của trung tâm thành phố, bởi vì lượng người lưu hành rất nhiều và đẳng cấp chi tiêu cực cao, có thể nói là nhà hàng khá có tiếng ở Thông Châu.
Quan trọng nhất là ngạch kinh doanh của nhà hàng này cực kỳ cao, tổng lợi nhuận mỗi năm gần như hơn bốn mươi triệu tệ.
Thậm chí là một trong những sản nghiệp quan trọng của nhà họ Lưu.
Từ việc cậu Lưu tự mình đến quản lí nhà hàng này cũng có thể nhìn ra nó quan trọng thế nào với nhà họ Lưu.
Nhưng vì mức chi trả cho dịch vụ ở đây quá cao nên người bình thường không đủ sức vào.
Vậy nên có thể đến đó tiêu tiền thì thường là những cậu ấm hoặc và con nhà giàu.
Bởi vì đoàn phim lần trước tổ chức tiệc đóng máy ở đây nên Lam Thục Đoan rất quen thuộc với nơi này.
Lam Thục Đoan đưa theo cha con Lạc Tú vào, bên kia đã bị cậu Lưu nhìn thấy.
Nên cậu Lưu vội vàng gọi cho Trần Hữu.
"Anh không nhìn nhầm đấy chứ?"
"Tôi chắc chắn mà!” Cậu Lưu vẫn ở tầng cao nhất, nhìn qua cửa sổ kính sát đất mà quan sát đám Lạc Tú vừa bước vào.
"Vậy được, nếu đã đến địa bàn của anh rồi thì anh giúp tôi dạy dỗ thằng nhà quê đó một lần ra trò đi, lần này không để anh uổng công giúp tôi đâu.” Trần Hữu ở đầu bên kia điện thoại hung tợn nói.
"Được, anh yên tâm.” Cậu Lưu đồng ý rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vuong-tai-xuat/337376/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.