Các em muốn làm gì?
Chỉ là một câu nói đơn giản.
Chỉ là một câu nói bình thường.
Lông tóc của Hàn Phong dựng đứng, sắc mặt lập tức thay đổi, tái nhợt.
Mà mặc kệ các học sinh lớp ba đang làm gì, tất cả đều đột ngột dừng lại.
Câu nói này chẳng có khí thế gì cả, nó chỉ là một câu nói rất bình thường.
Nhưng nó đã rơi vào lỗ tai của nhóm người học lớp ba này.
Lại khiến thần kinh của mọi người lập tức căng thẳng, trong chớp mắt cũng không dám thở mạnh.
“Hàn Phong, em định làm gì?” Lạc Tú và An Linh Như chậm rãi đi từ cổng trường vào.
“Thầy… thầy… thầy Lạc, em thấy trời lạnh quá nên đi đốt lửa sưởi ấm cho mọi người!” Giọng nói của Hàn Phong run rẩy, toàn thân như muốn khóc.
Tại sao thầy Lạc lại ở đây vào lúc này?
Còn cố tình bắt bẻ mình nữa chứ?
“Đi lấy bình cứu hỏa đến đây, nhanh chóng dập lửa cho tôi.” Lạc Tú nói một câu, tất cả học sinh lớp ba lập tức chạy như bay, thậm chí còn hò hét những người khác cùng nhau thực hiện.
“Thầy Lạc, thầy Lạc đến rồi.” Các giáo viên và học sinh khác trong trường cũng reo lên.
“Thầy Lạc, cuối cùng thầy cũng đến rồi.” Hiệu trưởng sắp khóc tới nơi, lúc này nhìn thấy Lạc Tú đến đây, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, ngồi phịch xuống đất.
“Thầy Lạc, đúng là thầy Lạc rồi.”
Mấy học sinh còn đang đứng trên lầu xem náo nhiệt bất ngờ reo lên.
“Nhìn xem, nhóm học sinh lớp ba đều đang dùng bình chữa cháy để dập lửa.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vuong-tai-xuat/337369/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.