Tên quản lý doanh thu sững sờ, Trương Tử Quân cũng có chút ngây người.
“Không ngốc, rất thông minh.” Lúc Lạc Tú rời đi đã quay sang mỉm cười với Trương Tử Quân, sau đó vỗ vỗ vai Trương Tử Quân.
Cái gì gọi là không mua nổi?
Không mua nổi căn nhà giá một trăm vạn?
Người ta vung tay chính là hạng mục một ngàn vạn, hơn nữa tài xế của người ta còn lái Lamborghini đến đón.
Chưa hết, bọn họ còn ở Hải Thượng Minh Nguyệt, nơi đó có ý nghĩa thế nào, người môi giới nhà không thể không biết đúng không?
Loại người này nói thế nào tài sản cũng phải cả trăm triệu tệ.
Thế này mà kêu không mua nổi nhà sao?
Không mua nổi căn nhà giá hơn trăm vạn?
Lạc Tú liếc nhìn tên quản lý doanh thu, cười khinh thường, sau đó rời đi.
Từ đầu chí cuối không nói với anh ta câu nào.
Giống như coi anh ta là người vô hình vậy.
Vừa nãy còn coi thường người ta, kết quả là chính mình trong mắt người ta cũng bị xem thường.
Phớt lờ là hình thức châm biếm tàn nhẫn nhất.
Tên quản lý doanh thu bỗng dâng lên một cảm giác bị người có tiền khinh thường.
Tên quản lý doanh thu hết nhìn Trương Tử Quân lại nhìn Lạc Tú, cuối cùng anh ta rời đi với vẻ mặt xấu hổ.
Trở lại Hải Thượng Minh Nguyệt, mấy ngày nay Lam Thục Đoan thường xuyên ghé qua, chỉ là không tìm được Lạc Tú mà thôi. Nhìn ánh mắt oán hận của Lam Thục Đoan, Lạc Tú cười cười, Lam Thục Đoan bây giờ rất giống với một oán phụ cô độc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vuong-tai-xuat/337353/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.