Một thân hình giống như cự long đang bay lượn trong mây đen trên đỉnh đầu.
"Vị đạo hữu này khá lắm."
Một giọng nói lạnh như băng truyền đến từ bầu trời trên đỉnh đầu.
Rõ ràng đó chính là rắn bà, quả nhiên là một con rắn khổng lồ, thậm chí nó đã mọc ra một chiếc sừng.
Nếu thời đại này cho phép, có lẽ nó đã sớm hóa thành giao long rồi.
Tiếc rằng nó không theo kịp thời đại, gặp đúng thời đại này.
Nhưng uy áp và khí thế đó cũng cực kỳ đáng sợ.
Mãi đến khi toàn bộ người có mặt tại đây ngoại trừ Lạc Tú, đều quỳ rạp xuống đất.
Dù sao thì không nói đến luồng khí thế kia, mà chỉ riêng cảnh tượng này cũng đủ dọa người rồi.
Một con rắn khổng lồ còn to hơn cả vại lớn, vảy đen khắp người lấp lánh tia sáng lạnh lẽo, như thể được làm bằng sắt thép, bây giờ đang bay lượn trong mây đen trên đỉnh đầu, trông vô cùng kinh hãi và đáng sợ.
Giống như một con giao long thực thụ đang bay lượn trong mây.
“Đạo hữu, tôi sẽ không truy cứu chuyện cậu đã đả thương người, nếu cậu thức thời thì bây giờ hãy rời khỏi đây ngay.” Rắn bà cũng cảm nhận được luồng khí tức khác thường trên người Lạc Tú.
Nó không muốn dễ dàng ra tay, dù gì nó cũng không nhìn thấu tu vi thực thụ của Lạc Tú.
“Bà không truy cứu tôi ư?” Nhưng Lạc Tú lại lộ ra vẻ mỉa mai.
“Bà có truy cứu tôi hay không là chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vuong-tai-xuat/2882384/chuong-416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.