“Vâng, lão tổ!” Dương Như Vũ lập tức ngừng múa quyền, sau đó khoanh gối ngồi xuống, bắt đầu tĩnh tâm dưỡng khí.
Ông cụ ở phía sau gật đầu.
Ông cụ có sắc mặt ửng hồng, mái tóc trắng như sợi bạc, hơn nữa cũng không có cảm giác tuổi già sức yếu, ngược lại trông rất có tinh thần.
Điều quan trọng nhất là bên ngoài cơ thể của ông cụ vậy mà lại có một tầng ánh sáng nhàn nhạt có thể nhìn thấy bằng mắt thường!
Nếu nhìn kỹ, bạn sẽ vô cùng sửng sốt khi phát hiện ra rằng từ khi xuất hiện, ông cụ này đã lơ lửng, luôn giữ khoảng cách một ngón tay với mặt đất.
Trong cái thôn Bạc nho nhỏ này, lại cất giấu nhân vật bất phàm.
Đôi mắt của ông cụ trong vắt như nước, trong sáng như một đứa trẻ sơ sinh.
Điều quan trọng nhất là tứ chi bách hải của ông cụ có nội kình mênh mông cuồn cuộn như có núi sông biển hồ.
Cao thủ trong cao thủ.
Đây tuyệt đối là một vị Võ Thánh.
Thậm chí có thể nói là Võ Thánh hàng đầu hiện giờ!
Dương Thiên Cương!
“Hôm nay thời tiết cũng lạ.” Dương Thiên Cương nhìn bầu trời trên đầu, sau đó lắc đầu.
“Lão tổ, chúng ta thực sự muốn can thiệp vào trận chiến của tiền bối Chu Càn Khôn sao?” Dương Như Vũ hỏi.
Nếu là người khác hỏi câu này, chắc chắn sẽ bị ăn đòn.
Nhưng Dương Như Vũ thì khác, lão tổ thiên vị cô ta, thậm chí cô ta là do một tay lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vuong-tai-xuat/2882346/chuong-399.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.