Kim Phi Dao ngẩn người, người này nuôi linh thú đến phát điên rồi.
Tuy nhiên, ở tu tiên giới này, cái gì có thể thiếu chứ biến thái thì khắpnơi đều có, có một kẻ điên yêu linh thú hơn người cũng không phải chuyện gì quá to tát. Kim Phi Dao cũng không nhiều lời trên vấn đề này, chỉhỏi một chuyện nàng vẫn thắc mắc từ trước đó, “Lúc trước con dưỡng hồnthú kia không để ý ta mà trực tiếp ăn Lý San, có phải ngươi đã động taychân từ trước không?”
Hoa Khê cười cười không trả lời, lấy ra một cái hộp ngọc nhỏ, đặt lên bàn, hỏi: “Ta có Dưỡng Nhan đan, có thể làmchậm lại quá trình lão hóa của dung mạo, ngươi có muốn không? Một năm ăn một viên là được, tuy hiệu quả không bì được với Cố Nhan đan dùng mộtviên trẻ cả đời nhưng chỉ cần dùng liên tục thì sẽ không thể già đi.”
“Sao đột nhiên lại cho ta thứ tốt này?” Đề tài đột nhiên bị chuyển hướng,lực chú ý của Kim Phi Dao chuyển hết sang Dưỡng Nhan đan. Nàng cầm hộpngọc lên, mở ra nhìn vào linh dược màu trắng bên trong, một mùi hươngnhàn nhạt tỏa ra. Đây là thứ tốt, trong cửa hàng phải bán trên trăm linh thạch một viên.
Không đợi Kim Phi Dao chảy nước miếng, Hoa Khêlại nói tiếp: “Mấy năm nay ta cấp đan này cho các sư tỷ sư muội ở ThanhThú môn, miễn phí luyện chế rất nhiều, nữ nhân nào ăn càng nhiều loạinày thì dưỡng hồn thú lại càng thích ăn.”
“Bộp.” Kim Phi Dao phủi tay liền ném hộp ngọc lên bàn, “Ngươi, ngươi, định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1946967/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.