Lại chờ thêm một lát, có thêm bảy tên Luyện Khí trung kỳ và hậu kỳ tới,tổng số đạt tới mười bốn người, ngồi kín cả ba bàn của quán. Có nhiềungười đi qua thấy quán này đông như vậy thì cho rằng làm ăn rất tốt,cũng tới góp vui, đứng bên cạnh chờ đến lượt ăn mì khiến cho đôi vợchồng già luống cuống tay chân.
Nhìn thấy tu sĩ càng ngày càngđông, Tiền Phong có chút bất đắc dĩ, hắn chọn một quán nhỏ như thế nàylà không muốn để người khác để ý, nhưng không ngờ những người qua đườngkia lại chen chúc tới, không có chỗ thì ngồi ở lề đường chờ được ăn mì.
Không kịp bàn bạc gì, hắn đành phải đưa mọi người rời đi trước.
Kim Phi Dao cũng rất kinh ngạc, sao tự nhiên lại có nhiều người tới quánnhư vậy, nàng lấy linh thạch ra thanh toán rồi đứng dậy đi theo mọingười.
Ty nhiên nàng cũng thừa dịp đang nhiều người ầm ĩ, vộivàng kéo Liễu Khinh Ba ra nhỏ giọng thì thầm. Ba người các nàng là người của Toàn Tiên môn, nếu gặp nguy hiểm thì ba người cùng hành động vẫntốt hơn, đáng tin hơn là những người không quen biết kia.
Nhưngđó cũng chỉ là suy đoán nàng, không có chứng cứ, Liễu Khinh Ba nghe xong chỉ gật đầu, nói phải cẩn thận. Còn Kim Phi Dao cũng hy vọng chỉ làmình đa nghi, có thể thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ là tốt nhất.
Do sợ địa điểm của linh thảo bị tiết lộ ra ngoài nên Tiền Phong không nóicho mọi người biết phải đi đâu. Đây cũng là việc bình thường của tu sĩ,thường thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1946957/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.