Mập Mạp, ngươi có biết việc khiến nữ nhân thống hận là gì không?” Kim PhiDao ngồi trước một quán bán bánh bột lọc trên sườn núi, nhìn lôi đàiđang đánh nhau náo nhiệt bên dưới, nghiêm túc hỏi Mập Mạp.
“Ộp…”
Kim Phi Dao lắc đầu, “Ngươi nhầm rồi, không phải là không có thịt ăn mà làvào lúc ngươi xấu nhất lại có một mỹ nhân đứng trước mặt ngươi mà khoera diện mạo xinh đẹp của nàng. Ngươi nói xem, người làm ra được việc đócó phải rất đáng đánh không?”
“Ộp.”
“Ta đâu có đánh chếtnàng, chỉ ném nàng sưng đầu thôi, những nữ nhân kia lại làm như muốn ănthịt ta, còn phun nước miếng vào ta. Mập Mạp, đám ếch muội nhà các ngươi có phải cũng không hiểu đạo lý như vậy không?”
“Ộp ộp.”
Kim Phi Dao nghe xong thì tỏ ra đăm chiêu nói: “A, hóa ra ngươi chưa từnggặp qua ếch muội nào ư? Vài ngày nữa ta sẽ đưa ngươi tới nơi nuôi ếch,thấy thích ếch muội nào thì nói với ta, ta sẽ cưới vợ cho ngươi. Ngươisinh thêm vài bé mập nữa, giúp ta thải Ngũ Cốc Luân Hồi sa.”
Ôngchủ bán bánh bột lọc tò mò nhìn chằm chằm Kim Phi Dao và Mập Mạp đangmột hỏi một đáp, tự tại tán gẫu trước mặt. Tu sĩ này mang theo con ếchngồi trước quán hắn, đã ăn hai mươi mấy bát bánh bột lọc, lại còn tánchuyện không ngừng.
Ông chủ không rõ có phải người tu luyện đềucó thể hiểu tiếng động vật không. Nếu không thì sao người tu sĩ này cứnói luôn mồm, còn con ếch chỉ thi thoảng “ộp ộp” vài tiếng trao đổi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1946926/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.