“Gì?” tráng hán nghi hoặc nhìn Kim Phi Dao thu tay lại, không hiểu nàng có ý gì.
Cự chùy trong tay roạt một tiếng, đột nhiên vỡ vụn, rơi lả tả xuống đất.Tráng hán nhìn chằm chằm cán chùy trong tay, ngẩng đầu mờ mịt nhìn KimPhi Dao, vẻ mặt không thể tin.
“Ta nói, cho ngươi chết.” Kim PhiDao xông lên, hai đấm lóe lam quang đấm lên mặt tráng hán. Chỉ nhìn thấy từng luồng tàn ảnh, vô số nắm tay như mưa bão nện trên mặt hắn.
Trong mấy giây, Kim Phi Dao đã đánh lên mặt hắn trên trăm quyền, cuối cùngtung ra một cước đá bay hắn ra ngoài. Tráng hán vù vù bay đi, đập vàotảng đá, thống khổ rên rỉ.
“Như vậy ngươi đã hài lòng chưa? Bâygiờ trông ngươi cường tráng hơn ta rồi.” Kim Phi Dao đi tới trước mặthắn, nhìn hắn nằm dưới đất, đầu sưng vù lên mà nói.
“Mập Mạp, nhặt đá lại đây, to to chút.”
“Ộp.” Mập Mạp đáp một tiếng, bắt đầu nhìn trái nhìn phải, muốn tìm một tảngđá to, cuối cùng cũng có một tảng đá khiến nó vừa lòng.
Cái lưỡidài của nó bắn ra, cuốn lấy một mảng lôi đài vừa bị vỡ, đầu lưỡi mạnh mẽ lôi kéo, mảng đá to gần một mẫu này liền bay ra. Kim Phi Dao không thèm quay đầu, chỉ chìa tay đón lấy tảng đá.
Trong ánh mắt kinh hãicủa mọi người, nàng một tay nâng mảng lôi đài lên qua đầu, còn nói vớitráng hán: “Không phải ngươi nói ta dùng đá ném nữ nhân ngươi thích haysao? Vậy ngươi hãy nếm thử mùi vị này đi.”
“Thôi… thôi, ta nhận…” Tráng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1946919/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.